Pages

18/9/12

Thân Thân Xà Hậu [Hoàn]

Thân Thân Xà Hậu


Tác giả : ?

Thể loại: Đoản văn, thanh thủy văn TT^TT, hài, cổ trang, huyền huyễn, nhân thú, 1×1, phúc hắc vô sỉ công x xui xẻo đáng thương thụ, HE 

Editor : 

[ Cám ơn nàng Tuyết Lạc đã giới thiệu a ^^]

Ta là cô nhi, nghe sư phụ nói năm đó hắn đi dạo dưới chân núi gặp được ta. Vốn hắn không muốn để ý tới, nhưng ngay lúc hắn rời đi, ta khóc thật thương tâm, vì thế tâm hắn động, nghĩ nghĩ năm đó ta hãy còn nhỏ nên mới đem ta về.

Tính tính thì ta và sư phụ sống nương tựa lẫn nhau đã được mười tám năm, ta cũng không nhớ thời điểm mình được nhặt là bao nhiêu tuổi, tạm thời xem như năm nay mười tám tuổi a.

Sư phụ của ta, hắn nói hắn là một đạo sĩ nhưng ta thấy không phải, cả ngày đầu sạch bóng, chạy long nhong khắp nơi, nói hắn là hòa thượng nhưng mỗi ngày lại ăn thịt uống rượu.

Các ngươi muốn hỏi những năm qua hắn dạy ta cái gì sao? Ta cũng thật tình là không biết, sư phụ ta mặc dù rất tốt nhưng các ngươi phải hiểu một điểm, hắn rất lười a, thể nên ta luôn tự mình xem sách của hắn.

Bình thường công việc hàng ngày của ta là đốn củi nấu cơm, còn phải lên núi đi săn nên lấy đâu ra thật nhiều thời gian rảnh rỗi như lão hư hỏng nào đó. Mỗi lần ta cằn nhằn, sư phụ hắn cũng chỉ lắc đầu, nói ta không hiểu thế nào là cảm thụ hưởng lạc, ta liền phản bác lại, làm nhiều việc có ích, không lãng phí thời gian mới là hưởng thụ cuộc sống.

Thế nhưng sư phụ hắn lại không tin ta, dần dần về sau cũng mặc kệ, tùy ý chính mình tự cao hứng.
Hôm nay, ta mang cung tiễn lên núi đi săn, dự tính làm vài món dân dã, ta và sư phụ đã thời gian dài không biết mùi vị của thịt a. Không biết dạo gần đây có xảy ra chuyện gì không, dưới chân núi không có lấy một con dã thú nào, hại ta đi đã lâu một thân thối đổ mồ hôi, hảo mệt a.

Đột nhiên một con nai vàng chạy ngang qua trước mắt ta, ta liền đuổi theo, nhưng theo tới nơi chỉ thấy một cái hồ nhỏ, còn nai vàng lại không thấy đâu, ta sinh khí vứt cung tiễn lên mặt đất, đặt mông ngồi bên hồ trên tảng đá lớn.

Hồ nước hảo xanh hảo sạch a, ta một thân thối mồ hôi đầy người thật muốn rửa sạch. Không cân nhắc nhiều, ta liền lột quần áo sạch sẽ, nhảy xuống hồ nước, dù sao nơi này núi cao rừng rậm, hẳn sẽ không có người đi ngang a.

Trong hồ bơi qua bơi lại, ta phi thường thích ý, đột nhiên cảm thấy bờ mông một hồi đau đớn. Sợ tới mức hớp một lượng lớn nước vào trong bụng, quay lại thì phát hiện bờ mông của ta bị một con rắn cắn.

Ta lại càng hoảng sợ, run run vươn tay xách đuôi rắn muốn kéo nó ra, nhưng mà kéo một phát phía dưới lại truyền đến một cỗ đau nhức. Đồng thời ta còn cảm thấy, con rắn kia đang ra sức liều mạng hút máu của ta, không phải chứ, máu của ta nếu như bị hút khô rồi ta còn có thể sống ư!?

Nguy cơ trước mắt, ta phi thường hoảng loạn, vô thức nhớ lại trước từng xem qua sách của sư phụ có nói đến khả năng lực ngược tình thế, hút lại những gì của mình (chỗ này ta chém a T.T), vì vậy thử dùng biện pháp này. Quả nhiên loại phương pháp này thật hữu hiệu, chỉ chốc lát sau, ta cảm thấy máu chảy trở về thân thể mình, lúc ta cúi đầu nhìn lại thì phát hiện bởi vì hút quá mạnh khiến cho con rắn bị hút đến khô luôn rồi a.
Nhìn nhìn con rắn kia khô quắc khô queo, ta đơn giản mà đem nó kéo ra.

Ôi trời ơi!!!!! Cái mông của ta sao lại sưng phồng lên thế này a??? Lại có điểm hảo lạnh lạnh mát mát nữa.

Ta sợ tới mức nhặt quần áo trên mặt đất lên, cầm lên cung tiễn liền hướng nhà mà chạy, thật vất vả rửa sạch sẽ vì chạy suốt đường đi mà trên người lại một thân đổ mồ hôi T.T.

“Sư phụuuuuu, cực kì khủng khiếp a!” Người chưa tới, tiếng đã tới trước.

“Đần đồ nhi, chuyện gì xảy ra? Lại hoảng sợ đến thế.” Sư phụ hắn nghe tiếng la của ta, chậm rãi từ trên ghế đứng lên

“Sư phụ, cứu ta a T.T” Ta xông vào phòng, đem những chuyện phát sinh vừa rồi nói cho sư phụ nghe.

“Đến, để ta xem xem nào.” Sư phụ nhìn tình trạng của ta, lắc lắc đầu, ta còn tưởng rằng ta chết chắc rồi, sợ tới mức chân tay đều run.

“Ai, đần đồ nhi, ngươi có biết hay không con rắn cắn ngươi kia thật chất là một con rắn cái dâm đãng (cười chết ta =))), hôm nay có thể là trong thời kỳ giao phối của nàng, ngươi vừa vặn xuất hiện ở nơi nàng đang giao phối, nàng sở dĩ cắn ngươi là vì ngươi dương khí nhất thịnh, xung mãn nhất tuổi trẻ (khúc này ta chém :”>)” Sư phụ thở dài.

“Ta phải làm sao bây giờ!? Có phải hay không ta sẽ chết a.” Thanh âm của ta run run nghe như tiếng khóc.

“Ai nói ngươi sẽ chết? Bất quá về sau ngươi ngàn vạn lần đều phải coi chừng những con rắn đực, bởi vì ngươi vừa rồi sợ hãi đã hút hết tinh hoa hương thơm của rắn cái vào trong máu, nếu rắn đực ngửi thấy mùi này sẽ tới tìm ngươi, ngươi phải hết sức cẩn thận a.” Trông bộ dạng sư phụ hắn như đang xem kịch vui =.= .

“Sư phụ, ngài túc trí đa mưu, có phải hay không có biện pháp thay ta hóa giải a.” Ta dùng ánh mắt tràn đầy hy vọng nhìn sư phụ.

“Cái này ... còn phải xem thiên ý như thế nào, vi sư không thể giúp được ngươi, ngươi phải tự dựa vào chính ngươi để giải quyết.”  Sư phụ vẻ mặt cười gian xảo đi vào phòng hắn.

“Sư phụ ......” Ta với mắt nhìn theo bóng lưng của sư phụ

Mấy ngày sau, quả thật đúng như lời sư phụ, ta đi đến đâu cũng đều có một đám xà đi theo. Lúc đầu, thật đúng là làm ta sợ chết khiếp a, về sau phát hiện mấy tên xà này cũng không có ý công kích ta, ta cũng an tâm thoải mái hơn khi ở cùng bọn họ, hơn nữa đi một mình trên núi rất cô đơn, đôi khi có chúng nó làm bạn tâm sự ta cũng đỡ buồn hơn, mặc dù ta không biết chúng nó nghe có hiểu hay không.

Hôm nay, ta cứ theo lẽ thường lên núi đốn củi,  nghe phía sau có âm thanh di chuyển, ta cứ tưởng là đám tiểu xà bình thường. Chờ ta đột nhiên quay đầu lại, mới phát hiện đằng sau không phải là đám tiểu xà, mà là một con đại bạch xà a, dài khoảng hơn ba trượng, thân thể di động thật uyển chuyển uốn khúc, nhìn ta lè lè lưỡi. Ta bị hù lui về sau hai bước.

“Xà huynh, thịt của ta không thể ăn a.” Ta bị hù sợ hãi, thanh âm cũng vì thế mà phát run.

Đại bạch xà kia không biết nghe có hiểu hay không lời ta nói, đem phần đầu đến sát trước mặt ta, nhìn nhìn toàn thân ta trên dưới sau đó uốn mình rời đi.

Ta toàn thân cứng ngắc ngốc lăng nhìn nó, thẳng đến khi nó đi mất dạng mới chửi mình không có tiền đồ, chỉ là một con rắn lại bị dọa đến như vậy. Đương nhiên loại chuyện này tuyệt đối không thể nói với sư phụ, nếu không hắn giễu cợt ta a.

Lại mấy ngày qua đi, sư phụ từ sớm đã nói cho ta biết hắn hôm nay có việc, phải xuống núi một chuyến, đại khái sáng hôm sau mới về, bảo ta ở nhà một mình coi trọng môn hộ. Dặn dò cẩn thận, sư phụ hắn mới xuất phát lên đường.

“Ai nha?” Ta nghĩ sự phụ không có khả năng sớm như vậy sẽ trở về đi.

“Xin lỗi, tiểu sinh vào kinh đi thi tú tài, vì bỏ lỡ túc đầu (ta không biết cái này là cái gì,theo ta nghĩ thì có lẽ là chuyến xe cuối?), không biết quý gia chủ có thể cho ta tá túc lại một đêm?” Người ngoài cửa có vẻ hào hoa phong nhã, không thể là người xấu đi.

“Thực xin lỗi, giờ trong nhà chỉ còn mình ta là nhi tử, thật không tiện để lưu giữ khách nhân.” Ta nhớ lời sự phụ dặn dò trước khi đi

“Nơi này hoang sơn dã linh, chẳng lẽ gia chủ muốn tiểu sinh ngủ ngoài trời sao? Xin động lòng thương sót, tiểu sinh chỉ tá túc một đêm.” Trong thanh âm tràn đầy ý tứ khẩn cầu, lòng ta thật nhuyễn xuống a, đi ra mở cửa. Hắn một thân bạch y, dáng vẻ thư sinh, gương mặt thập phần tuấn tú, thoạt nhìn cũng không giống người xấu, thôi kệ cứ để hắn tiến vào đi.

“Vào đi, nhà chỉ còn một gian phòng, thật ủy khuất ngươi đành theo ta ở chung một đêm.” Ta tiến đến cầm giúp hắn bao y phục.

“Không sao, đa tạ tiên sinh, tiểu sinh họ Bạch, ngươi cứ gọi ta Bạch Khắc.” Thư sinh dáng vẻ tạ ơn thật nhã nhặn a.

Ban đêm, ta cùng với thư sinh hắn chia sẻ cùng một giường, sắp xếp lại cũng đủ chỗ ngủ, tuy ngăn cách giữa hai người là một tần chăn, mền, gối, nhưng sao ta vẫn cảm thấy trên người hắn phát ra cảm giác mát lạnh.
“Bạch huynh, trên người ngươi như thế nào lại lạnh như vậy?” Ta quay đầu nhìn hắn.

“Ngươi có chỗ không biết, tiểu sinh trời sinh nhiệt độ cơ thể thấp, cho nên mùa đông cũng không sợ lạnh.”  Hắn đối mặt ta, ta lại có cảm giác như bị xà nhìn chằm chằm. Ta tranh thủ quay mặt lại, nghĩ nghĩ vứt bỏ loại ý niệm hoang đường này ra khỏi đầu.

“Thì ra là thế, cái kia ... ngủ thôi.” Ta dần dần hảo buồn ngủ a.

Nửa đêm, ta cảm thấy có vật gì đó lạnh lạnh tựa như băng đè nặng cơ thể, ta thò tay tính kéo chăn, lại đụng phải một làn da băng lạnh. Ta sợ tới mức mở mắt ra, phát hiện người đè là người ta chính là vị thư sinh kia.

“Ngươi ... Ngươi muốn làm gì?” Ta đây không phải gọi là dẫn sói vào nhà a.

“Hư ....” Hắn làm một vài động tác nhỏ, sau đó dùng ánh mắt chằm chằm nhìn ta, nhìn ánh mắt hắn, thần chí ta bắt đầu mơ hồ, trong vô thức ta cảm thấy  hắn đang loay hoay động thủ trên người ta.

Đêm nay ta ngủ thật sự không tốt, cảm thấy thân thể hảo nóng a, mắt lại không thể mở ra đi.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, ta tỉnh, đang chuẩn bị rời giường.

“Đần đồ nhi, vi sư về rồi đây.” Thanh âm sự phụ từ ngoài cửa vang lên.

“Sư phụ!”Ta kêu to sư phụ, thân thể thật sự khó chịu, một thân khí lực như đồng dạng bị hút hết ra ngoài.

“Loảng xoảng.” Cửa bị sư phụ đá văng ra, chứng kiến ta một thân đầy chật vật, kéo chăn, mền che lại.

“Sư phụ, vừa rồi....” Ta đem chuyện vừa xảy ra toàn bộ nói hết cho sư phụ nghe.

“Nói ngươi đần thật sự đúng là đần nha, không phải bảo ngươi hạn chế tiếp cận với mấy tên xà đực sao?” Sư phụ cốc đầu, đem ta mắng một trận.

“Ta ... Hắn là xà!?” Ta giật mình nhìn chằm chằm sự phụ.

“Nói nhảm, xem ra hắn là một tên xà đã thành tinh đi.” Sư phụ một bộ dạng tự hỏi tự trả lời.

“Ta đây về sau làm sao bây giờ?” Ta cầu xin giúp đỡ nhìn nhìn sư phụ.

“Ngươi về sau nên ít đi ra ngoài a, nói không chừng qua ít ngày hắn tìm được một con xà cái sẽ quên ngươi đi.” Vậy là ta trở thành một con xà cái đáng thương bị một con xà đực đã thành tinh ăn qua a T.T

Về sau một thời gian, ta đều không ra khỏi cửa, cái này chỉ khổ cho sư phụ, hắn cái gì cũng phải tự mình làm, kể cả những công việc ngày trước thuộc bổn phận của ta,

“Thùng thùng” tiếng đập của vang lên, ta tưởng sư phụ đã trở về, đi ra mở cửa.

“Là ngươi! Ngươi còn lá gan đến đây a!” Ta giữ cửa ý không cho hắn vào.

“Thân ái, ta rất nhớ ngươi a! Vì cái gì nhiều ngày như vậy không thấy ngươi, muốn ta nhớ chết sao?” Hắn thoáng động một cái đẩy cửa ra, nhảy nhào lên trên người ta, so với keo da trâu hảo chặt hơn a.

“Ngươi con xà tinh này, mau thả đồ nhi ta ra.” Lúc này cứu tinh đột nhiên xuất hiện, sư phụ trở về rồi.

“Sư phụ” Ta cao hứng kêu to

“Không thả, hắn bây giờ là của ta.” Hừ, tên xà thối kia gắt gao ôm lấy ta không buông.

“Xà tinh, đồ nhi ta không phải là xà, ngươi cùng hắn hẳn là không có kết quả đi.” Sư phụ đi tới trước mặt hắn.

“Quản làm gì, chỉ cần ta thích là được, ta muốn dẫn hắn đi.”  Xà thối bộ dáng si tình làm cho ta phải trợn mắt há hốc mồm.

“Ngươi thật sự là quá ngang ngược, ngươi nếu không buông tha hắn, đừng trách không khách khí.” Sư phụ bày ra tư thế vận công, ta quả thật cảm động không biết nói gì cho phải.

“Lão đầu, đừng cho là ta sợ ngươi, dù sao cũng vì ta xem ngươi là sư phụ của thân thân ta nên ta mới nể ngươi ba phần a.” Hắn động thân biến thành một con đại bạch xà.

“Ngươi ... có phải hay không ta đã ở đâu gặp ngươi?” Ta cảm thấy nhìn hắn có chút quen mắt nha.

“Đúng vậy, ta chính là ngày đó đối với ngươi vừa thấy là đã yêu.” Bạch xà nhổ ra hồng tín liếm ta từ trên xuống.

Nguyên lai là như vậy, ngày đó nhìn thấy một con đại bạch xà kia chính là hắn!?

“Mặc dù như vậy, nhưng ngươi cũng không thể cường bạo thượng đồ đệ ta đi.” Sư phụ nói chuyện thực thô lỗ, cái gì ... cái gì chứ ... Thượng, thật khó nghe!

“Cái này phải nói là do thân thân có hương vị thật sự quá thơm a, ngày đó ta thật sự nhịn không được nên mới ăn hắn.” Hắn nghe khẩu khí sư phụ nới lỏng, biến trở về nguyên hình đứng bên cạnh ta.

“Oan nghiệt a oan nghiệt a, đồ nhi, đã như vậy thì ngươi đành phải đi theo hắn đi.” Sư phụ dáng vẻ  tính toán, coi như hết rồi khoát khoát tay ý bảo bạch xà có thể dẫn ta đi.

“Sư phụ, ta không muốn.” Ta mới không thèm đi với tên đại bạch xà thối này.

“Đần đồ  nhi, ngươi nhìn trán ngươi xem.” Ta quay trở về phòng lấy tấm gương soi, trên trán vậy mà xuất hiện một dấu kí hình con rắn nhỏ màu trắng.

“Đây là có chuyện gì!?” Ta đến trước mặt bạch xà, chỉ chỉ vào trán cho hắn xem.

“Ah, đây là dấu kí tiêu chí Xà hậu. Ta đã quên nói cho ngươi a..., ta là Xà vương của ngọn núi này.” Ta---, ta vậy mà đụng phải chính là một con xà vương!

“Con xà đáng chết, xà thối a.” Ta lấy hết sức bình sinh ném mọi thứ xung quanh vào người hắn, tức chết ta đi.

“Thân thân xà yêu, chúng ta đi thôi.” Bạch xà nhẹ nhàng, linh hoạt hiện nguyên hình, bước nhanh một cái ôm lấy ta bay đi.

Hoàn

--------------oOo---------------


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét