Pages

19/9/12

NTMMBTH [3]


Đệ Tam Chương

Hóa ra chủ nhân cùng nam tử kia biết nhau đã được hai nghìn năm rồi, nam tử tên là Huyễn Phong.

Thật là lợi hại! Bọn họ đều không có già a!

"Ngươi thật sự đã hai nghìn tuổi rồi sao?" Nháy mắt mấy cái, nhìn hắn.

Hắn tuyệt không giống như mấy lão nhân, nhìn bề ngoài mà nói chỉ mới hơn hai mươi, cùng chủ nhân không sai biệt lắm.

"Đương nhiên! Con mèo ngốc ngươi dám hoài nghi ta sao?" Hắn muốn động thủ gõ đầu ta, lại bị Hổ ca ca ngăn cản mà hạ nắm tay xuống.

Meow ô ~~~~ Hổ ca ca là nhất ~~~~

Hôn Hổ ca ca một cái, hắn cao hứng quay lại hôn ta, nhưng hai mắt vẫn trừng trừng Huyễn Phong.

Huyễn Phong rất sợ Hổ ca ca, mỗi lần Hổ ca ca đi tới, hắn sẽ lập tức quay đầu bỏ đi.

Hiện tại cũng y như vậy, hắn lại sợ và bỏ chạy mất dép.

Huyễn Phong từng hỏi ta sao lại không sợ Hổ ca ca.

Ta đương nhiên sẽ không sợ a! Hổ ca ca cùng chủ nhân đều rất thương ta, hơn nữa hắn còn để ta thoải mái lăn qua lăn lại trên bụng hắn nữa.

Chủ nhân nói bây giờ là "Thời kì trọng yếu", ta không thể tùy tiện khôi phục hình mèo. Nếu như qua được thời kì này thì ta có thể tùy tiện biến hình rồi.

Meow ô ~~~~ nhớ chíp bông quá!

"Ngươi luôn cùng hắn nói chuyện phiếm sao." Hổ ca ca vuốt ve ta, lạnh lùng nói.

"Không phải đâu! Bởi vì chủ nhân không để ý tới hắn, hắn đang tìm ta cầu cứu." Đúng đó! Chủ nhân vừa rồi lại không để ý tới Huyễn Phong. Không biết sao hắn cứ luôn chọc chủ nhân giận nhỉ ?

Bất quá, ta biết rõ bọn họ nhất định sẽ hòa giải, giống như lần trước, hòa giải một lần, còn có lần trước của lần trước cũng y như vậy.

Mỗi lần chủ nhân sinh khí, Huyễn Phong cũng sẽ đến tìm ta cùng nhau nghiên cứu phương pháp nào có thể làm chủ nhân nguôi giận.

"Hừ!" Hổ ca ca dường như rất sinh khí a!

Mặc dù không hiểu tại sao nó lại sinh khí, nhưng ta vẫn như mấy lần trước sờ sờ lồng ngực Hổ ca ca.

Ai! Không có chíp bông thật sự không thoải mái chút nào!

"Đừng có sinh khí nữa, Tiểu Hổ hôn một cái được không." Chiêu này vạn thử vạn linh, chỉ cần hôn Hổ ca ca, hắn sẽ không tức giận nữa.

Hổ ca ca so với chủ nhân dễ “trị” hơn a!

Ồ? Cái gì cứng cứng vậy nhỉ?

Ta cảm thấy có cái gì đó đột nhiên cứng cứng, rất tự nhiên mà thò tay đụng thoáng một cái, lập tức bị Hổ ca ca bắt được, "Tiểu quỷ, ngươi đang làm gì?"

Nguyên lai là Hổ ca ca trên người có bệnh mà giấu a!

"Hổ ca ca sinh bệnh hã?" Một bên nhìn thoáng giữa hai chân của nó, một bên lại quan tâm hỏi han bệnh tình.

Chủ nhân không có dạy y thuật cho Tiểu Hổ, cho nên ta không biết là hắn đang bị gì a!

"Ta đến hỏi chủ nhân thử." Đẩy ra cánh tay đang vuốt ve ta của Hổ ca ca, ta nhanh chóng chạy đến gian phòng của chủ nhân.

Chủ nhân nghe ta hỏi xong..., lập tức cười ha hả, còn nói sau này sẽ dạy y thuật đặc biệt cho Tiểu hổ để chữa bệnh cho Hổ ca ca. [có ng kinh nghiệm đầy mình như chủ nhân chỉ dạy em phải cố gắng học a=]] ]

"Tại sao bây giờ lại không dạy?" Nếu trì hoãn thời gian trị liệu, có khi nào Hổ ca ca bệnh tình ngày càng trầm trọng hơn không?

Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ không muốn Hổ ca ca sinh bệnh đâu!

"Hiện tại ngươi còn nhỏ, lớn một chút sẽ hiệu quả hơn." Chủ nhân cười nói.

"Ha ha. . . Đáng thương . . . Đại Hổ. . ." Bên kia Huyễn Phong đã sớm ôm lấy bụng ngoác miệng mà cười to.
.

Trên Tuyết Sơn cái gì cũng không có, một mảnh trắng xoá , dễ dàng tìm được nhất chính là tuyết.

Hôm nay, ta cùng Hổ ca ca đang chơi xây người tuyết.

Ta muốn đẩy, đẩy một cục tuyết thật lớn thật lớn để làm cái thân!

Thời điểm lúc ta đang rất cố gắng, thì rất xa liền chứng kiến một người đang đi tới.

Hổ ca ca lập tức kéo lấy ta trốn sang một bên.

Là một nam hài tử ước chừng mười hai tuổi, hắn rất dũng cảm a! Tuổi còn nhỏ mà thân hình cũng không cao to là mấy, rõ ràng là một mình đến cái nơi Tuyết Sơn hoang vu này.

Lúc này, chủ nhân từ trong phòng nhỏ đi ra.

Mơ hồ nghe được bọn họ đang nói cái gì mà "Hạnh phúc" ấy.

Chủ nhân chỉ hắn đi về phía nam, bảo hắn đứng chờ ở dưới thân cây.

Sau khi hắn ly khai, chủ nhân mới ngoắc ngoắc bảo ta cùng Hổ ca ca đi qua, "Các ngươi chạy nhanh hơn hắn một chút, chuyển một cái cây qua hướng nam."

"Tại sao?" Câu hỏi này là của Huyễn Phong.

"Ngu ngốc!" Hắn bị chủ nhân cốc một cái, dường như rất đau nha, trên đầu của hắn xuất hiện một cục u thật lớn kìa."Ta bảo nam hài kia đến phía nam tìm một thân cây để chờ đợi hạnh phúc, nhưng mà làm sao ta biết được ở phía nam Tuyết Sơn này có cái cây nào hay không a! Nếu như không có, hắn làm sao mà đợi được? !"

Nguyên lai chủ nhân là thần tiên nhưng cũng không phải là vạn năng nha!

Còn có, chủ nhân nhà ta là dân mù đường, điểm này ta sẽ không nói ra đâu!

Đang lúc ta cùng Hổ ca ca chuẩn bị cây, trở lại nhà gỗ nhỏ, thì một người nữa đi đến.

Hôm nay khách đến đây thật nhiều nha!

Đó là một nữ nhân, một nữ nhân rất đẹp rất đẹp a, trong lòng đang ôm một tiểu hài tử, nhưng tiểu hài tử vẫn oa oa khóc lớn, thật là trên Tuyết Sơn nhiệt độ quá lạnh rồi.

Chủ nhân lại bảo nữ nhân đó đến cái cây ở phía nam đợi.

Cũng may là chúng ta đã cầm cây đi, bởi vì chúng ta đi rất lâu cũng không thấy một gốc cây nào, chớ nói chi là cây.

Meow ô ~~~~ chỉ cần một tuần nữa thôi, ta có thể biến trở về là mèo rồi, đến lúc đó nhất định phải gọi Hổ ca ca biến lại thành hổ, thật hoài niệm chíp bông của hắn !

Cơ mà khoan đã, Hổ ca ca hắn ngày nào cũng ngủ trên giường vuốt ve ta. 

Hổ ca ca dường như rất thích vuốt ve ta! Không có việc gì cũng đều vuốt ve ta, thường xuyên chơi hôn với ta.

Thật kỳ quái đó!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét