Pages

19/9/12

NTMMBTH [2]


Đệ Nhị Chương

Meow ô ~~~~ ta hôm nay rất vui vẻ a!

Chủ nhân không biết vì cái gì làm ra rất nhiều cá, ăn thật ngon! Hổ ca ca cũng đã ăn thiệt nhiều đây này!

Nhưng là chủ nhân chỉ ăn có một chút hà, ta thật không biết người có phải là thần tiên không. Thậm chí có lúc trong hai ngày cũng không ăn cái gì, rất lợi hại đó nha!

Ăn đến mức bụng trướng phình, vỗ vỗ bụng, nhìn nhìn Hổ ca ca bên cạnh, nó dường như cũng ăn no bụng đây này! Nó nằm phịch trên mặt đất liếm liếm cái mép.

Ta đi qua, tại trước mặt nó nằm bẹp xuống, "Mấy con cá kia thật ngon ha !"

Hổ ca ca không trả lời, chỉ là liếm liếm mặt của ta, thật ngứa. . .

Đi đến bên người Hổ ca ca, miễn cưỡng nằm ở trên lưng của nó, mềm, hơn nữa so với ở trong ngực của chủ nhân càng ấm.

Bất quá, so với cái lưng của Hổ ca ca, ta càng thích bụng của nó hơn, vừa ấm vừa mềm, là nơi thoải mái nhất trên đời. 

Đánh một cái ngáp, cảm thấy có chút mệt mỏi.

Ăn vừa xong đã nghĩ tới chuyện ngủ, ta có giống heo lắm không?

Nhưng mà ta so với heo đáng yêu nhiều hơn, bọn heo rất ngốc ! Ta rất thông minh đấy nha! Chỉ là có chút thích ăn cùng yêu ngủ mà thôi!

Không bao lâu liền nằm ở trên lưng Hổ ca ca mà ngủ mất, khi tỉnh lại, chứng kiến chủ nhân cầm lấy hai viên thuốc cho chúng ta, mỗi đứa nuốt một hạt, "Lần này cho các ngươi biến hóa một chút."

Nói xong cũng đi trở về phòng.

Hổ ca ca nói chủ nhân muốn chúng ta tu luyện thành hình người, chỉ cần một tháng không ăn cái gì thì có thể thành công rồi.

Meow ô ~~~~ tu luyện? Chẳng lẽ chủ nhân thật là thần tiên sao?

Tiểu Hổ không biết! Ta chỉ biết là trong vòng một tháng tới ta sẽ không được ăn cái gì nữa. Meow ô. . . Tiểu Hổ sẽ bị chết đói mất . . .

Bắt đầu từ hôm nay, mỗi một ngày qua, ta sẽ trảo một cái lên tường, đếm a đếm, hiện tại đã được mười ngày rồi.

Bụng. . . Không có cảm giác đói bụng nha, nhưng mà Tiểu Hổ rất muốn cắn cắn đồ ăn!

Meow ô ~~~~ cá ngon, còn có thịt. . .

Hổ ca ca dùng móng vuốt gãi gãi đầu của ta, "Tiểu tử, nhịn một chút, qua được những ngày này, ta sẽ bắt những thứ tốt hơn cho ngươi ăn."

Cọ cọ Hổ ca ca, hắn hình như cũng không thấy đói bụng!

Trên tường từng cái trảo một gia tăng lên thiệt nhiều, hiện tại đã có hơn hai mươi cái rồi.

Bụng. . . Vì cái gì vẫn không cảm thấy đói? Chẳng lẽ đúng như những gì chủ nhân nói, là do cái viên thuốc thần kì kia sao?

Căn nhà nhỏ chưa từng có người nào ghé thăm, thế mà hôm nay bất ngờ xuất hiện một nam tử tuấn tú!

Hắn dường như rất sợ Hổ ca ca! Đương nhiên, Hổ ca ca là con hổ mà!

Chủ nhân vừa nhìn thấy hắn, mặt đã đen như đáy nồi, nam tử đem ta cùng Hổ ca ca đuổi ra ngoài, sau đó ân cần mà vuốt ve chủ nhân đi vào nhà.

Chủ nhân một mực giãy dụa kịch liệt!

Meow ô ~~~~ nhưng sao chủ nhân không đánh hắn đi chứ?

Ta nhớ được chủ nhân có thể thoáng một cái đã đánh bay cả một đám chó săn, chỉ cần người dùng lực một cái, nam tử kia nhất định sẽ bị người đánh bay mất dạng , như vậy ta cùng Hổ ca ca có thể vào nhà rồi.

Nhưng mà chủ nhân chỉ là một mực giãy dụa, không có ra tay đánh hắn.

Meow ô ~~~~ chắc là thân phận nam tử này rất đặc biệt a!

Ngày hôm sau, nam tử không biết bằng cách nào mà có thể lưu lại nhà của chủ nhân [mỹ nam kế a =]] ], chủ nhân ở trước mặt hắn cũng không có biểu lộ gì nhiều, luôn duy trì bộ dạng hung hăng nhất mà mắng nam tử kia "Ngu ngốc" .

Nhưng mà, Tiểu Hổ thấy được, chủ nhân hiện tại vui vẻ lắm! Ngay khi nam tử kia quay sang chỗ khác người đều nhìn hắn mà ôn nhu cười.

Nam tử kia. . . Là người chủ nhân rất coi trọng a!

Cuối cùng, ba mươi ngày đã qua, chủ nhân dạy ta cùng Hổ ca ca một câu chú ngữ.

Khi chúng ta niệm xong đồng thời hô một tiếng, ồ? ! !

Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ đột nhiên cách mặt đất rất xa a!

Ta. . . Rõ ràng dùng hai chân sau mà "đứng" a. . .

Meow ô ~~~~ thật cao. . . thật cao. . .

Trên người của ta không còn chíp bông nữa? [ chíp bông = bộ lông mượt mà của em ]

Nhìn nhìn xem Hổ ca ca bên cạnh, ồ? Không thấy đâu cả?

Chỉ có điều thoạt nhìn thì có một "Người" đứng ở bên cạnh thân thể của ta.

Meow ô ~~~~ hắn là Hổ ca ca sao? So với ta còn cao hơn đây này!

Hừ hừ hừ! Ta đã biết, chủ nhân bất công a! Vì cái gì Hổ ca ca lại có thể cao hơn ta chứ?

Một tháng trời, ta với hắn đều không có ăn cái gì nha!

Nhưng mà hắn so với ta cao hơn, thật không công bằng mà!

Chứng kiến ta bặm miệng không phục, Hổ ca ca dường như biết rõ ta đang suy nghĩ cái gì, hắn tiến tới hôn mặt của ta, "Ngươi vốn so với ta đã nhỏ hơn rồi, đương nhiên khi biến thành người không thể nào cao hơn ta được!"

Dang tay ôm Hổ ca ca một cái, U-a..aaa. . . Không còn chíp bông mềm mềm nữa, Hổ ca ca không còn thoải mái như trước kia nữa!

Meow ô ~~~~ ta thích chíp bông của Hổ ca ca a, không thích như vậy đâu .

Nhưng mà Hổ ca ca lại rất thích lông mao không có bao nhiêu của Tiểu Hổ, còn thường xuyên sờ loạn khắp nơi trên người ta.

Nam tử kia vốn là ở phòng nhỏ nhưng sau lại nhượng cái phòng nhỏ đó cho chúng ta, hắn nói rằng chúng ta sẽ làm phiền hắn cùng chủ nhân làm việc.

Meow ô ~~~~ Làm việc gì a? Thú vị sao? Tiểu Hổ cũng muốn làm a ~~~~~ [cười chết ta =]] ]

Kháng nghị không có hiệu quả, Hổ ca ca cùng ta đều bị ném ra ngoài, ô ~~~~~

Chủ nhân vì bất mãn của ta, hắn cố ý đả thông hai gian nhà gỗ nhỏ, giống như nhiều hơn một gian phòng, hiện tại lại càng dễ gặp chủ nhân hơn. . .

Nhưng mà, khuôn mặt nam tử kia vẫn càng ngày càng đen a.

Bất quá, là do chủ nhân làm, hắn mới không có can đảm tỏ vẻ bất mãn!

"Hổ ca ca đừng sờ loạn trên người ta nữa được không?" Ta đẩy tay của Hổ ca ca ra.

Hắn sao cứ luôn thích đem ta áp trên giường a? Trụi lủi thế này! Meow ô ~~~~ ta nhớ chíp bông!

Nhưng mà chủ nhân nói không thể tùy tiện hồi phục nguyên hình.

Ô. . . Chíp bông a! Ta nhớ chíp bông!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét