Pages

31/7/14

Yêu Thương [25]

[GIFT FOR KÁ]

Mộng xuân


Hắn kích động quỳ rạp trên mỗi một tấc da thịt trên người thiếu niên, gần như tự ngược đè nén dục vọng của mình, vì thiếu niên phục vụ tận tình. Thiếu niên thoải mái rên rỉ làm hạ thân hắn phát đau.

Thiếu niên nở nụ cười quyến rũ, dang chân ngồi trên người hắn, hai chân kẹp chặt hông hắn, hậu huyệt từ từ hạ xuống nuốt dục vọng của hắn.

Bên trong thiếu niên ấm áp làm Hiên Viên Bạc như đắm chìm trong thiên đường, thiếu niên động thân lên xuống, mỗi một lần phun ra nuốt vào đều phảng phất như muốn hút cả linh hồn Hiên Viên Bạc.

Vách tường mềm mại hệt như tơ lụa, khiến Hiên Viên Bạc chỉ hận không thể chết trong người thiếu niên. Thiếu niên dường như vẫn ngại không đủ kích thích, hai tay ôm lấy cổ Hiên Viên Bạc, nhất thời hai khỏa anh đào trước ngực thiếu niên ma sát chạm vào hai điểm trên ngực Hiên Viên Bạc.

Hiên Viên Bạc quả thật không ngờ, hai vật hầu như dùng để trang trí trên người nam nhân này lại có thể mẫn cảm đến như vậy, chỉ ma sát thôi đã khiến hắn mất hồn nói không nên lời. Rất nhanh hai điểm trên ngực liền sung huyết đứng thẳng, khẽ đụng thôi đã đem đến một trận tê dại.

Thiếu niên khẽ cười một tiếng, ở bên tai Hiên Viên Bạc, khàn khàn khẽ nói ba chữ.

Hiên Viên Bạc chấn kinh, trừng lớn hai mắt đồng thời đạt đến đỉnh.

30/7/14

Yêu Thương [24]

[GIFT FOR KÁ]

Nghịch chuyển nhân vật



Hiên Viên Bạc có chút run rẩy ấn môi lên trán thiếu niên, một người cường thế như hắn giờ đây xen lẫn một tia nghẹn ngào: "Xin em, nhẫn nại một chút, sẽ tốt thôi..."

Thanh âm Hiên Viên Bạc thấp xuống, hắn không biết nên nói cái gì để bù đắp lại tra tấn cùng thương tổn đã qua cho thiếu niên.

Thiếu niên chớp chớp mắt, có cái gì đó đặt trên trán cậu, mang theo một chút ấm áp, rất nhanh liền biến mất dưới mái tóc mềm mại của cậu.

Thiếu niên mở mắt thật to nhìn mui xe, không nói gì.

29/7/14

Yêu Thương [23]

[GIFT FOR KÁ]

Hôn 

Sau khi phát hiện mình đang bị dao giải phẩu mổ bụng, thiếu niên đang thanh tỉnh cũng không giãy giụa, cảm giác quỷ dị làm thiếu niên lâm vào mê mang.

A, bụng bị mổ ra, đang làm gì vậy? Thiếu niên cảm thấy có chút kỳ quái.

Từ nhỏ đến lớn đều ở cô nhi viện, bị bệnh cũng không có người chăm nom nên thiếu niên cũng không biết bác sĩ là để làm gì, nhưng cậu biết mình không được phép phản kháng, bất kể là người cha uống rượu vào liền đấm đá hay người mẹ tràn ngập oán hận hở một cái là cho một bạt tai, hay những đứa trẻ khác trong cô nhi viện khi dễ đều sẽ không vì chính mình kêu khóc, giãy giụa mà dừng lại.

Một khi đã như vậy, cần gì phải giãy giụa chứ? Thiếu niên chết lặng nghĩ.

28/7/14

Yêu Thương [22]

[GIFT FOR KÁ]

Trong xe cứu thương


"Két ──" Xe cứu thương đang chạy với tốc độ cao đột nhiên phanh lại, phát ra âm thanh chói tai, mọi người trong xe bởi vì quán tính mà ngã người về phía trước.

"Chuyện gì vậy?" Hiên Viên Bạc miễn cưỡng ổn định thân hình, giữ chặt cáng cứu thương thiếu niên nằm.

"Kẹt, kẹt xe." Tài xế ngồi trong buồng lái lau mồ hôi, lắp ba lắp bắp báo cáo.

Xuyên qua cửa sổ hai bên thùng xe, bấy giờ mọi người mới phát giác cầu vượt ngay cả con kiến cũng chui không lọt.

"Quay đầu xe lại mau!" Hiên Viên Bạc quyết định thật nhanh, tình trạng thiếu niên bây giờ căn bản không được phép lỡ một giây nào."Rẽ đường khác chạy đến bệnh viện."

"Không được, phía sau..." Tài xế gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Nhưng chỉ trong thời gian ngắn, phía sau xe cứu thương cũng bị chiếc xe khác chặn.

27/7/14

Yêu Thương [21]

[GIFT FOR KÁ]

Cứu thục [3] 

Đặt thiếu niên lên cáng cứu thương trong xe, nhân viên cứu hộ nhanh chóng tập họp quanh thiếu niên, toàn thân thiếu niên được đệm chăn bao bọc, chỉ lộ đầu ra bên ngoài, có thể thấy được dây lưng gắt gao buộc chặt đầu thiếu niên. Bởi vì đã tiêm thuốc mê, nên không cần lo lắng thiếu niên sẽ nhất thời vì đau mà cắn lưỡi mình, một y tá tháo bỏ dây lưng quanh đầu thiếu niên, lấy dây lưng nhét trong miệng thiếu niên ra.

Khi lấy dây lưng khỏi miệng thiếu niên, lúc này mọi người mới phát hiện vật nhét trong miệng thiếu niên không phải quả cầu thông thường, mà là gậy cao su hình dạng dương vật, dài chừng mười mấy cm, mặt trên còn gồ ghề gân xanh, gậy cao su sáp nhập sâu vào cổ họng thiếu niên, hơn nữa còn trong thời gian dài, khi lấy ra gậy cao su đã rướm một ít máu tươi, có thể thấy được dương vật giả kia đã ma sát vào cổ họng thiếu niên khiến cổ họng bị thương tổn nặng đến chảy máu.

Không khí trong xe nhất thời bối rối, nhân viên cứu hộ nhìn về phía hai anh em nhà Hiên Viên ánh mắt có chút quỷ dị, trong lòng bọn họ đều yên lặng khiển trách một đôi mặt người dạ thú này.

26/7/14

Yêu Thương [20]

[GIFT FOR KÁ]

Cứu thục [2]


Rất nhanh Hiên Viên Mộ đã gọi bác sĩ đến, nhìn thấy mị thái động tình của thiếu niên, bác sĩ bất giác nuốt nước miếng một cái.

Hiên Viên Bạc một phát túm cổ áo bác sĩ, uy hiếp nói: "Ánh mắt của ngươi nếu không thành thật, ta sẽ móc nó ra." Hắn buông tay ra, nhất thời bác sĩ lảo đảo vài bước mới đứng vững, thu hồi ý tứ, chuyên tâm xem xét tình trạng của thiếu niên.

Sau một lúc lâu, bác sĩ khổ sở nói: "Trực tràng bị xé rách, cần phải giải phẫu ngay, nếu cứ kéo dài thêm bốn tiếng nữa, thì tỉ lệ tử vong sẽ tăng thêm 15%, nơi này không có điều kiện để tiến hành giải phẫu, đề nghị lập tức đưa đến bệnh viện."

25/7/14

Yêu Thương [19]

[GIFT FOR KÁ]

Cứu thục [1] 

cứu: cứu giúp, giúp đỡ - thục: chuộc lại, chuộc tội


Thiếu niên trần trụi nằm ở trên giường lớn trong phòng khách, tứ chi duỗi thẳng đến cực hạn, bị bốn còng tay băng lãnh khóa vào trụ giường, giống như sơn dương đang ở trên đàn hiến tế. Hai khỏa anh đào trên ngực không biết đã gặp phải chà đạp thế nào mà sưng tấy lên, đầu vú mềm mại bị hai cây ngân châm đâm xuyên qua, máu tươi đỏ sẫm từ nơi bị đâm kia uốn lượn chảy ra ngoài, màu sắc yêu diễm chảy qua lồng ngực đơn bạc của thiếu niên, rơi xuống tấm drap trải giường trắng tinh một đóa hồng mai.

Hậu huyệt thiếu niên nhét kín hai gậy mát xa cỡ lớn, tiểu huyệt bị kéo căng đến mức rách ra, mảnh drap dưới thân thiếu niên thấm ướt một mảng máu tươi. Trên cái tủ bên cạnh giường, bừa bộn đủ loại ống tiêm cùng chai lọ rỗng ruột không nhãn.

Thiếu niên chịu không nổi tra tấn, ở trên giường giãy dụa thân mình, nơi riêng tư mở rộng, phần thịt non giữa hai đùi hiện đầy dấu nhéo ngắt, dấu răng. Cho dù phải nhận lấy những tra tấn như vậy, ấu nha của thiếu niên vẫn dựng đứng tiết ra chất lỏng trong suốt, nhưng lại có dây ruy băng trườn trên ấu nha thiếu niên, dây luồn qua hai khỏa tiểu cầu rồi thắt chặt vào gốc ấu nha, ấu nha cương cứng đến mức xanh tím nhưng không thể nào hoàn toàn phóng thích.

24/7/14

Yêu Thương [18]

[GIFT FOR KÁ]

Chân tướng sự việc [2]

.
Soo: Xin lỗi ~ Soo nhầm tên một chút, ông cha tên Hiên Viên Sùng ko phải Hiên Viên Cao =.="  
.

Luật sư Triệu kể hết chuyện từ đầu đến cuối cho họ nghe, cả văn phòng chợt yên lặng đến đáng sợ.

"Ha ha, " Luật sư Triệu lúng túng cười khan, hắn nghĩ hai anh em kinh hãi chuyện cha mình có con riêng, thế nên định lên tiếng khuyên giải, "Nam nhân mà, cũng có lúc sẽ phạm sai lầm đúng không, chỉ là con riêng mà thôi, dùng tiền đuổi nó đi là được rồi..."

"Câm miệng!"

Luật sư Triệu đang muốn nói tiếp, lại bị Hiên Viên Mộ cao giọng quát lớn ngắt lời, lúc này luật sư Triệu mới phát hiện Hiên Viên Mộ nắm chặt hai tay, như đang cực lực nhẫn nại kìm nén cái gì đó.

Hiên Viên Bạc ngăn Hiên Viên Mộ đang chuẩn bị bạo phát lại, hắn cực lực giữ bình tĩnh, nhìn luật sư Triệu hỏi: "Vậy đứa nhỏ kia bây giờ đang ở đâu?"

23/7/14

Yêu Thương [17]

[GIFT FOR KÁ]


Chân tướng sự việc [1]



"Cốc cốc", một người gõ cửa phòng làm việc của Hiên Viên Bạc.

"Mời vào."

Cửa vừa mở ra, luật sư Triệu đi đến.

"Anh về rồi? Kết thúc kỳ nghỉ rồi à ?" Hiên Viên Bạc nhìn thấy luật sư Triệu vốn bây giờ đang trong kỳ nghỉ phép đi tới, có chút kinh ngạc hỏi.

"Hủy rồi", Luật sư Triệu không có ý nói chuyện phiếm, hắn mang theo một bao công văn, lấy tập văn kiện bên trong ra đưa cho Hiên Viên Bạc, "Gọi thằng em của anh tới đây luôn, tôi có chuyện muốn nói cho hắn biết."

Hiên Viên Bạc nhíu nhíu mày, nhìn văn kiện niêm phong trên bàn, nhấc điện thoại nội bộ công ty lên, gọi Hiên Viên Mộ đến văn phòng của hắn một chút.

Sau khi Hiên Viên Mộ đến, luật sư Triệu mới mở tập văn kiện kia cho hai người họ xem.

"Đây là di chúc của cha hai người." Luật sư Triệu nói, "Hai người nhìn kỹ một chút. Nếu không có vấn đề gì thì sắp tới sẽ mang danh nghĩa cha hai người xử lý theo đúng những gì di chúc đã ghi."

22/7/14

Yêu Thương [16]

[GIFT FOR KÁ]

Đông Ái [3]



Phục hồi lại tinh thần, Lưu Ngô qua loa dọn dẹp hiện trường mình đã xâm phạm thiếu niên một chút, rồi mới vội vàng chạy trốn.

6 giờ chiều.

Hiên Viên Bạc thả tập công văn xuống bàn, tay xoa xoa đôi mắt hơi cay, hắn ra khỏi văn phòng, có chút ngoài ý muốn khi nhìn thấy văn phòng Hiên Viên Mộ vẫn còn sáng đèn.

Người em này của mình luôn đúng giờ là tan tầm, một khắc cũng không chịu ngồi ở trước bàn làm việc, sao hôm nay lại tan ca trễ thế này.

Hắn đẩy cửa đi vào phòng làm việc của Hiên Viên Mộ, chỉ thấy văn kiện bừa bãi trên bàn, Hiên Viên Mộ đang nhíu mi không biết đang suy nghĩ cái gì, thậm chí khi mình tiến vào hắn cũng không phát giác.

"Cốc cốc", Hiên Viên Bạc gõ gõ bàn làm việc, lúc này Hiên Viên Mộ mới chợt nhận ra anh mình đã vào phòng tự lúc nào.

"Sao thế, đề án thu mua có vấn đề à?" Hiên Viên Bạc dò hỏi.

"Không có gì, đều tốt lắm." Hiên Viên Mộ lắc lắc đầu, trên thực tế cả ngày nay hắn vẫn chưa làm gì, đầu óc toàn là hình ảnh hương diễm trong phòng tắm hồi sáng, nhưng dù có chết hắn cũng không dám ở trước mặt anh hai nói mấy lời này.

"Vậy thì dọn dẹp nhanh một chút rồi về nhà thôi." Hiên Viên Bạc cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ thúc giục Hiên Viên Mộ tan ca về nhà.

21/7/14

Yêu Thương [15]

[GIFT FOR KÁ]

Đông ái [2]


Lưu Ngô xốc chăn trên người thiếu niên lên, thân mình thiếu niên trần truồng liền lộ ra trước mắt, hệt như tối hôm qua hắn thấy vậy, trên da thịt nhẵn mịn hiện đầy dấu vết ái dục, mỗi một chỗ bầm tím, vết máu đều để lộ hơi thở dâm mị phóng đãng.

Lưu Ngô hệt như con sói cực kỳ đói, hắn bổ nhào về phía thiếu niên trên giường không chút năng lực phản kháng, bàn tay to không hề cố kỵ chà đạp da thịt thiếu niên, nhất là nơi tư mật của thiếu niên. Tàn nhẫn nhéo hai hạt đậu đỏ trước ngực thiếu niên, thô lỗ vuốt ve hai cánh mông, thậm chí còn đói khát cắn phần thịt non giữa hai bắp đùi.

20/7/14

Yêu Thương [14]

[GIFT FOR KÁ]


Đông ái [1]


Đông ái: đau và yêu

Thiếu niên phun ra máu làm Hiên Viên Mộ hoảng sợ, thấy thân mình thiếu niên xụi lơ ngã quỵ trên đất, liền vội vàng vươn tay ôm lấy, bế thiếu niên lên, vội vã đi tìm bác sĩ gia đình.

Lướt qua đại sảnh, đã thấy Hiên Viên Bạc đang ăn điểm tâm. Nhìn thấy Hiên Viên Mộ ôm thiếu niên cả người toàn vết thương trong ngực, không khó đoán ra vừa rồi trong phòng tắm đã xảy ra chuyện gì. Hắn nhíu mày nhắc nhở: "Công ty đang có nhiều chuyện phải giải quyết đấy, chú không cần phải ở đây lãng phí thời gian như vậy."

Bước chân Hiên Viên Mộ thoáng ngừng lại một chút, đem thiếu niên trong lòng giao cho quản gia đang đứng bên cạnh, nhìn thấy bộ dáng không hề hay biết gì của thiếu niên, nghĩ muốn nói cho quản gia thiếu niên vừa mới phun máu cần cho bác sĩ khám kỹ một chút, nhưng khi thấy Hiên Viên Bạc mang theo thần sắc bất mãn nhìn mình, lời muốn thốt ra liền nuốt trở vào, biểu tình không quan tâm nói một câu: "Đừng làm cho nó chết."

19/7/14

Yêu Thương [13]

[GIFT FOR KÁ]


Bồn tắm lớn



Dã vật giống như lưỡi dao sắc bén sáp nhập vào hậu huyệt thiếu niên, miệng vết thương vừa mới khép lại lại lần nữa rách ra, máu tươi theo hung khí to lớn rút ra cắm vào mà tuôn ra ngoài, nhiễm đỏ nước trong bồn tắm.

Thiếu niên trong lòng vặn vẹo cam chịu đem đau đớn chuyển hóa thành khoái cảm, dâm đãng kêu to: "Ah... A... sâu quá..."

Hiên Viên Mộ thấy thiếu niên vốn nên thống khổ không biết liêm sỉ ngâm kêu như thế, không khỏi nhíu mày, nhưng hắn vẫn không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng thiếu niên dưới thân quá mức dâm đãng. Ánh mắt Hiên Viên Mộ mang theo khinh bỉ, động tác dưới háng càng hung mãnh hơn, nhìn thấy vẻ mặt thiếu niên vừa thống khổ vừa vui thích, hắn chán ghét nâng thiếu niên lên, lưỡi dao sắc bén vẫn cắm trong hậu huyệt, xoay mình cậu lại, dục vọng Hiên Viên Mộ ma sát vách tường hậu huyệt, máu tươi xuôi theo chỗ hai người kết hợp chảy ra.

18/7/14

Cấm Luyến [21] - HOÀN

Chương 21


“Rầm” !

Cửa bị đóng thật mạnh.

“Ca ca?”

Ôn Tuấn Hiên nhìn ca ca. Rất giận đi? Chính mình một câu cũng không nói đã bỏ đi, là ai thì cũng sẽ tức giận.

“Hiên!” Ôn Tuấn Chí ôn nhu ôm đệ đệ. Không thể mất đi em ấy một lần nữa, tuyệt đối không thể. Trái tim của anh không khỏe mạnh đến nỗi có thế chịu đựng nỗi đau khi hai lần đệ đệ bỏ đi. Tuyệt sẽ không buông tay, cho dù hai người phải chịu bao nhiêu bất hạnh cũng được.

“Ca?” Ôn Tuấn Hiên nghiêng đầu, dựa sát vào trong lồng ngực ca ca.

“Hiên, em nói sẽ vĩnh viễn không rời xa anh nữa đi!” Ôn Tuấn Chí ở bên tai đệ đệ thấp giọng nói.

Cấm Luyến [20]

Chương 20


“Frank” Trở về nhà của mình, Lăng Tử Siêu lớn tiếng gọi Ôn Tuấn Hiên. Không nghe thấy thanh âm nào trả lời, Lăng Tử Siêu nhẹ nhíu mày:”Không phải là đang ngủ đi?”

Jacky trực tiếp đẩy của phòng ngủ ra.

Không có ai. Ôn Tuấn Hiên không có trong phòng!

“Frank đâu? Đi đâu rồi?” Lăng Tử Siêu cũng đi vào theo.

“Ngươi xem xem!” Jacky cầm bức thư để trên bàn xé ra đọc.

“Cám ơn anh đã chiếu cố em trong mấy năm nay, em đi rồi. Kính thư.” Lăng Tử Siêu nắm chặt lá thư trong tay, “Này là cái gì?? Tên tiểu tử kia sao dám bỏ đi mà không nói một câu.”

“Hiện tại điều đầu tiên nên làm chính là báo lại cho Ôn Tuấn Chí.” Jacky rất nhanh đưa ra kết luận.

“Ân” Lăng Tử Siêu cũng không ý kiến gì, gật đầu đáp ứng.

Bây giờ chỉ còn nam nhân kia là có thể tin tưởng anh ta sẽ tìm được Frank!

“Cái gì!? Đi rồi?” Thanh âm nổi giận của Ôn Tuấn Chí từ điện thoại truyền qua.

“Chắc cậu ta biết tôi qua chỗ anh.” Jacky đành phải trấn an tình hình nam nhân bên kia.

“Tóm lại, anh phải giúp tôi tìm cậu ấy.” Ôn Tuấn Chí  bắt đầu đứng dậy vô lí chửi mắng qua điện thoại

“Được được. Tôi giúp anh là được chứ gì.” Jacky thật vất vả mới có thể đem điện thoại cúp xuống.

“Tìm như thế nào ? ” Vẻ mặt Lăng Tử Siêu tràn ngập lo lắng quay qua hỏi Jacky.

“Còn có thể như thế nào ? Chúng ta đã tìm được cậu ta một lần, thì chắc chắn có thể tìm được lần thứ hai…” Jacky mỉm cười.

“Ân. Đúng vậy, phải cố lên.” Lăng Tử Siêu cũng cười.

12/7/14

Cấm Luyến [19]

Chương 19


‘Phanh’ một tiếng, cửa phòng bị người nào đó kém hiểu biết đá văng.

“Chẵng lẽ bây giờ thiên hạ thật thái bình, như thế nào sinh ý lại nhàn rỗi thế này?” Jacky cười hỏi.

“Từ khi nào thì trong này lại ồn ào đến thế này?” Ôn Tuấn Chí cũng không ngẩng đầu nói.

“Ha hả.” Thoạt nhìn có vẻ như đã hồi phục lại bình thường đi. Việc kia đối Jacky là một đả kích rất lớn.

“Có chuyện gì không?” Vô sự bất đăng tam bảo điện. (ố.ồ)

“Ôn Tuấn Hiên” Ba chữ.

“Anh biết cậu ta ở đâu?” Ôn Tuấn Chí khiêu mi hỏi, vốn định mong Jacky sẽ trợ giúp.

“Quán bar.” Hai chữ.

Cấm Luyến [18]

À, về cách xưng hô, giữa LTS và OTH thì ta sẽ để là anh và cậu, còn giữa LTS và Jacky là cậu và anh nhé ^^! Hiện tại ta vẫn chưa biết tính hướng của 2 anh (ai là công, ai là thụ) nên tạm thời ta sẽ phân chia vậy, sau này biết sẽ đổi lại sau.

--------------------

Chương 18


“Siêu!” Jacky một tay giữ lấy Lăng Tử Siêu cố gắng kiềm nén cơn giận của cậu.

“Tôi muốn giết hắn, hắn cư nhiên dám đối như vậy với Frank!” Lăng Tử Siêu hiểu nhầm ý của Ôn Tuấn Hiên thành ‘Frank không hi vọng anh lo lắng cho cậu ấy nên đã nói dối, bảo cậu là tự nguyện rời đi’

“Dừng lại!” Jacky gắt gao nắm chặt cổ tay cậu.

“Buông tay, tôi không thể cứ như vậy nhìn Frank bị người khác khi dễ!” Lăng Tử Siêu bị lửa giận nuốt trọng cơ thể nên không thèm xem ai vào mắt.

Muốn dập tắt lửa giận của cậu làm cho câu trở nên ngoan ngoãn, chỉ có duy nhất một phương pháp.

“Phóng…. Ô….” Đó là hôn.