Pages

25/5/13

Cấm Luyến [15]


Chương 15

"Để tâm vào chuyện vụn vặt". Ôn Tuấn Hiên hiện tại thập phần minh bạch điều này nghĩa là gì.

Trong đầu ngoài hai chữ ‘rời đi’, thì cậu không còn suy nghĩ được cái gì khác. Cả ngày, cậu đều nhớ đến những lời Ninh Ngọc đã nói.

Cho đến khi ca ca trở về.

Nửa tỉnh nửa mê Ôn Tuấn Hiên cảm giác có người nằm bên cạnh, hơi hơi mở mắt ra.

20/5/13

Cấm Luyến [14]


Chương 14

“Hiên, anh về rồi!” Ôn Tuấn Chí mở cửa, thấy Ôn Tuấn Hiên đứng ngốc lăng trong bếp, tự động đi qua ôm cậu vào lòng.

“A!” Động tác đột ngột của Ôn Tuấn Chí không khỏi làm cho Ôn Tuấn Hiên hoảng sợ. Cậu vừa mới thất thần, không chú ý tới ca ca đã trở về. Hơn nữa, cơm chiều còn chưa làm xong…

“Dọa đến em sao, anh xin lỗi a.” Ôn  Tuấn Chí cảm thấy đệ đệ anh hôm nay có điểm khác lạ. Bình thường, cậu sẽ chuẩn bị cơm chiều rất chu đáo. Hơn nữa, sẽ không như hồi nãy thất hồn lạc phách.

16/5/13

Cấm Luyến [13]


Chương 13

Một buổi chiều ba ngày sau đó, chuông cửa "thiên không chi thành" một lần nữa lại vang lên.

“Ai đó?” Vì chuyện lần trước, nên lần này Ôn Tuấn Hiên không dám mở cửa lung tung. Mà sau lần đó, ca ca cũng đã gọi người tới gắn một cái bộ đàm TV ở ngay cửa. Từ màn hình truyền ra, Ôn Tuấn Hiên nhìn thấy chính là tình địch của cậu – Ninh Ngọc.

“Là tôi đây!” Ninh Ngọc ở phía bên kia màn hình phất phất tay chào hỏi, “Tôi mang ít điểm tâm đến cho cậu!” kèm theo đó là một nụ cười hào sảng.

12/5/13

Cấm Luyến [12]

Chương 12


Trong nhà Ôn Tuấn Chí lần thứ hai rơi vào sự yên lặng đáng sợ. Ôn Tuấn Chí, Ôn Tuấn Hiên, Ninh Ngọc ba người đều ngồi yên trên so pha, như đang diễn một màn “Tam quốc diễn nghĩa”.

“Ninh tiểu thư, cô có uống gì không?” Ôn Tuấn Hiên cuối cùng chịu không nổi, phá vỡ bầu không khí trầm mặc.

“Nước suối là được rồi.” Ninh Ngọc trả lời. Ôn Tuấn Hiên lập tức đứng lên, trốn vào trong nhà bếp.

Xác định Ôn Tuấn Hiên sẽ không nghe được bọn họ nói chuyện gì, Ôn Tuấn Chí lúc này mới mở lời, còn cố tình đè thấp thanh âm.

“Ninh Ngọc, cô tới nhà tôi làm gì?”

“Không phải là anh sẽ cầu hôn em sao?” Ninh Ngọc cười nói, “Văn bá phụ đã nói, muốn anh phải lấy em a.”

“Nhớ không lầm thì tôi đã nghe lời này từ ông ấy trong suốt mười năm qua, cô thực sự cho rằng, tôi sẽ nghe theo ông ấy, lấy-cô-làm-vợ-sao?” Ôn Tuấn Chí cười lạnh một tiếng, “Nói cho cô biết. Một.Cửa.Cũng.Không.Có.”

7/5/13

Cấm Luyến [11]

Chương 11




“Văn bá phụ…” Ninh Ngọc khuôn mặt đầy đau khổ nhìn bá phụ ngồi trước mặt.

“Bác quả thật rất yêu thích con, yên tâm đi! Bác nhất định sẽ để Tiểu Chí cưới con.” Văn Triệu Long vỗ vỗ tay nữ nhi.

“Thế nhưng….” Ninh Ngọc ủy khuất cắn cắn môi dưới, ánh mắt đáng thương nhìn bá phụ. 

“Anh ấy… Con biết là con không xứng với Chí đại ca, là con trèo cao, hơn nữa… không thể vì một ngoại nhân như con mà khiến cho hai cha con người phải cãi nhau.” Nữ nhân xinh đẹp trẻ trung chính là có một cái lợi thế như vậy, chỉ cần lộ ra bộ dáng điềm đạm đáng yêu, nam nhân ắt hẳn sẽ nảy sinh ý muốn bảo hộ. Mà Ninh Ngọc không chỉ là một cô gái trẻ đẹp, trong mắt vợ chồng Văn thị,  ngay cả một con kiến cũng không thể thương tổn đến cô gái lương thiện lại hết mực ngoan ngoãn này.

1/5/13

Cấm Luyến [10]


Chương 10

Trên bàn cơm, bầu không khí trở nên trầm mặc.

Ôn Tuấn Chí qủa thật dồn hết tâm huyết làm một bữa sáng ngon miệng, nhưng chính là hai người ăn đều cảm thấy nhạt nhẽo.

“Anh…” Ôn Tuấn Hiên cảm thấy chính mình nên nói gì đó, thế nhưng, khi thấy Ôn Tuấn Chí đang chú tâm đọc báo, mọi dũng khí bắt chuyện đều mất hết. Chuyện tối hôm qua, có thể xem như là chưa xảy ra gì không?

“Có gì không?” Lúc Ôn Tuấn Chí ngước đầu lên nhìn thấy đệ đệ muốn nói lại không dám nói, liền quan tâm hỏi han, tiện tay đem tờ báo nãy giờ cầm trên tay căn bản không đọc một chữ nào để trên bàn.

“Anh, em… em nghĩ hẳn là em nên nói với anh một chuyện…” Ôn Tuấn Hiên nhìn ca ca ngồi trước mặt, hít vào một hơi thật sâu, hy vọng trấn áp được một chút khẩn trương trong lòng, cúi thấp đầu nói, “Em, em đã từng hút thuốc phiện.”