Chương 12
Trong nhà Ôn Tuấn Chí lần thứ hai rơi vào sự yên lặng đáng sợ. Ôn Tuấn
Chí, Ôn Tuấn Hiên, Ninh Ngọc ba người đều ngồi yên trên so pha, như đang diễn một
màn “Tam quốc diễn nghĩa”.
“Ninh tiểu thư, cô có uống gì không?” Ôn Tuấn Hiên cuối cùng chịu không nổi,
phá vỡ bầu không khí trầm mặc.
“Nước suối là được rồi.” Ninh Ngọc trả lời. Ôn Tuấn Hiên lập tức đứng
lên, trốn vào trong nhà bếp.
Xác định Ôn Tuấn Hiên sẽ không nghe được bọn họ nói chuyện gì, Ôn Tuấn
Chí lúc này mới mở lời, còn cố tình đè thấp thanh âm.
“Ninh Ngọc, cô tới nhà tôi làm gì?”
“Không phải là anh sẽ cầu hôn em sao?” Ninh Ngọc cười nói, “Văn bá phụ đã
nói, muốn anh phải lấy em a.”
“Nhớ không lầm thì tôi đã nghe lời này từ ông ấy trong suốt mười năm
qua, cô thực sự cho rằng, tôi sẽ nghe theo ông ấy, lấy-cô-làm-vợ-sao?” Ôn Tuấn
Chí cười lạnh một tiếng, “Nói cho cô biết. Một.Cửa.Cũng.Không.Có.”