Pages

19/9/12

NTMMBTH [23]


Đệ Nhị Thập Tam Chương

Đi dạo cả ngày, Diêm Vương lão đại lại quay về đem bọn ta an bài ở Tiền Đa Đa Quán nghỉ ngơi, sau đó liền nói ngày mai sẽ dạo chơi tiếp thành phố Địa phủ.

Chủ nhân cùng Huyễn Phong ở một chỗ, Tiểu Hổ cùng Hổ ca ca ở một chỗ. Mà hai người Lương Lương thì lại gấp rút chạy về trời, bởi vì có người từ trên trời đi xuống báo, gọi bọn họ nhanh nhanh trở về để xử lí một chút sự tình.

Mà ngay cả Tiểu Bạch cũng gấp gấp chạy về luôn rồi.

[Tiểu Bạch ~ nhũ danh của Thái Bạch=]]~]

Meow ô ~~~~ đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì a?

"Tiểu quỷ, lần sau nếu ngươi lại bổ nhào vào ôm người khác, ta sẽ ăn ngươi." Hổ ca ca hảo hung a!

Ăn? Không được đâu! Hổ ca ca mặc dù là con hổ, nhưng cũng không nên ăn Tiểu Hổ con mèo nhỏ đáng thương nha.

"Tiểu Hổ không có ôm loạn mà!" Phồng phồng hai má, thật không thích Hổ ca ca như vậy chút nào.

Hổ ca ca ôm ta ngồi trên đùi hắn, dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn ta, "Ngươi không ôm loạn, nhưng lại thè lưỡi loạn liếm liếm người khác."

Bất chợt nhớ tới cuộc chào hỏi hôm nay với Mạnh Bà, thái độ của Hổ ca ca  thật không lễ phép gì hết!

Tiểu Hổ chỉ chảo hỏi với nàng thôi, cũng không làm gì bất lịch sự, nhưng Hổ ca ca lại không cao hứng mà không cho ta cùng nàng liếm liếm.

"Tiểu Hổ không có! ! !" Không có, không có, Tiểu Hổ không có làm gì sai hết á!

Đó là chào hỏi, Tiểu Hổ vừa rồi không có làm chuyện xấu gì hết.

"Ngươi đúng là đồ ngốc mà!" Hổ ca ca hổn hển rống một tiếng bên tai ta.

Lấy tay che cái lỗ tai bị hắn rống đến mức run cả màng nhĩ lên, ta nhảy khỏi đùi Hổ ca ca, dùng hết bình sinh dũng khí lớn nhất mở miệng hét to: "Hổ ca ca mới là đồ ngốc ấy!"

Hét xong lập tức bật cửa chạy ra khỏi phòng, một mực chạy ra khỏi Tiền Đa Đa Quán!

Chạy mãi chạy mãi cho đến khi ta dừng chân quay đầu lại nhìn, mới phát giác ra nguyên lai Tiểu Hổ chạy đến một nơi ngay cả chính mình cũng không biết đây là đâu nữa.

Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ không phải cố ý chạy nhanh như vậy đâu! Ta chỉ sợ Hổ ca ca sau khi vừa rồi chứng kiến Tiểu Hổ mắng to như vậy sẽ tức giận ăn luôn Tiểu Hổ a!

Nhìn chung quanh một chút, hình như đây là một thảo nguyên!

Sao Tiểu Hổ chạy đến nơi này rồi?

Meow ô ~~~~ lỡ lạc đường rồi làm sao đây? Vừa rồi hét to với Hổ ca ca như vậy, hiện tại nhất định hắn sẽ không tới tìm ta đâu.

Hình như đây là địa bàn của đầu trâu mặt ngựa, khắp nơi đều có thể thấy thân ảnh của bọn hắn, gió không thổi, cỏ thì thấp, trâu cùng ngựa đều tự động hiện thân trước mắt thôi.

Hừm! Còn có một con heo nữa nha! Nho nhỏ, thật đáng yêu!

Ta giơ tay gãi gãi đầu của nó, hắc, nó còn cọ cọ vào tay ta nữa này!

Thật hảo ngoạn a!

"NGAO ~~~~ NGAO ~~~~" bé heo còn kêu lên nữa này!

[Soo: Heo?…ngao ngao??...ko phải éc éc sao???

Ninh Ninh: Con heo ngốc ko biết kêu a!]

Ôm lấy bé heo, nhìn kỹ xuống, mặt mũi con heo này so với mấy con khác bất đồng a, thật sạch sẽ, hơn nữa hình như nó có thể nghe hiểu được lời nói của ta!

Không tin sao? Chúng ta ngoạn cho các ngươi xem!

"Bé heo bé heo, lộn mèo đến đây xem nào." Đem bé heo phóng trên mặt đất, Tiểu Hổ hào hứng bừng bừng nói.

Bé heo nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ một chút, sau đó mới chậm rãi ngã đầu sang một bên, nghiêng người chuẩn bị nhào lộn… "Huỵch" một tiếng, ngã rồi, lộn mèo chấm dứt.

"NGAO ô ~~~~ NGAO ô ~~~~" bé heo ô ô kêu một tiếng, hai tròng mắt dần dần hiển lộ lệ quang, thân mình đung đưa đi về phía ta.

Này. . . Chắc bé heo không biết phân biệt được ngã ngửa cùng với lộn nhào là như thế nào a!

Sờ sờ đầu xoa dịu cơn đau cho bé heo, Tiểu Hổ ôm lấy nó ngồi trên đồng cỏ mềm mại, bé heo rúc vào trong ngực ta mà cọ xát, lát sau liền nghe được một vài tạp âm "Ọt ọt ọt ọt".

Cúi đầu nhìn nó một cái, "Đói bụng rồi hã?"

"NGAO ~~~~ NGAO ~~~~" bé heo rõ ràng gật gật đầu a!

Meow ô ~~~~ nếu Tiểu Hổ không có lạc đường thì tốt rồi, ta có thể mang bé heo đến Tiền Đa Đa Quán ăn no căng bụng luôn. . .

Nghĩ đến Tiền Đa Đa Quán liền nghĩ ngay đến sữa bò, lại nhìn mấy con bò chung quanh một chút. . .

Meow ô ~~~~ Có rồi! ! !

Tiểu Hổ ôm bé heo, yên lặng tiếp cận một trong mấy con bò đang đứng đó, đang lúc ta nghĩ sẽ "Trộm" một ít sữa về cho bé heo, con bò kia liền quay đầu trừng mắt nhìn ta, sau mới "nhanh như bò thêm roi" mà xông về phía chúng ta.

Meow ô ~~~~không phải Tiểu Hổ cố ý đâu! Chỉ là bé heo đói bụng nên tà tâm mới nổi lên thôi.

Ta hảo hảo ôm bé heo, dốc sức liều mạng mà chạy.

Meow ô ~~~~ sao cả ngày hôm nay đều phải chạy như vậy chứ?

Chạy đến một chỗ bóng râm thoáng mát, quay đầu lại thì đã không thấy con bò kia đâu nữa, lúc này mới yên tâm ngồi xuống nghỉ chân một chút.

Trong ngực bé heo cọ cọ vạt áo Tiểu Hổ, nó còn dùng đầu lưỡi liếm láp hai điểm nổi lên trước ngực Tiểu Hổ nữa.

Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ là mèo đực, không có sữa đâu!

Túm cổ bé heo lên, đưa nó ra xa khỏi người ta.

Ta là con mèo nhỏ rất sợ nhột a, "Ngươi không được làm như vậy nữa!"

Chứng kiến bé heo gật gật cái đầu như là đang đáp ứng ta, lúc này mới nhẹ nhàng vuốt ve nó, bé heo cũng thành thành thật thật mà nằm im ở trong ngực ta, chỉ có đôi lúc liền truyền ra một chút âm thanh "Ọt ọt ọt ọt" khiến nó ngẩng đầu nhìn ta.

Meow ô ~~~~ ngươi nhìn ta cũng vô dụng thôi! Ai bảo ta không biết đường về làm chi!

Ô. . . Hổ ca ca ngươi ở đây? Bụng Tiểu Hổ cũng đang kêu đây này!

Ngồi a ngồi, đói a đói, sau đó liền chậm rãi nhắm mắt mà ngủ mất.

"Tiểu quỷ nhất định mệt muốn chết rồi. . ." Trước lúc hôn mê, dường như nghe được thanh âm sủng nịch của Hổ ca ca!

"A. . .bộ dạng Tiểu Hổ ngồi ôm bé heo thật đáng yêu a!"  [đây là Huyễn Phong nói]

"Ngươi đừng đánh thức bọn hắn!" [thanh âm chủ nhân vang lên đồng thời cũng kèm theo tiếng “Bốp” một cái, nghĩ cũng biết, nhất định là Huyễn Phong bị đánh.]

Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ không ảo giác chứ?

Tiểu Hổ bị người ôm vào trong ngực a! Là mùi hương của Hổ ca ca. . .

Hắc hắc, nếu Hổ ca ca đã đến, vậy Tiểu Hổ có thể hảo hảo ngủ một giấc rồi.

***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét