Pages

19/9/12

NTMMBTH [11]


Đệ Thập Nhất Chương

Sao chủ nhân cùng Huyễn Phong đều nói Hổ ca ca đối với Tiểu Hổ rất ôn nhu chứ?

Hổ ca ca cũng có lúc hung hăng nha! Tiểu Hổ thật đáng thương mà.

Mặc dù Hổ ca ca rất thương ta, nhưng khi hắn hung lên Tiểu Hổ cũng sợ nga, hắn dù sao cũng là một lão hổ mà! Còn Tiểu Hổ chỉ là con mèo nhỏ đáng thương thôi. . .

Đúng rồi, ta còn chưa nói Hổ ca ca hung tợn như thế nào đâu!

Nhìn sang trái, nhìn sang phải, nhìn lên trên, rồi nhìn xuống dưới. . .

Ừm, Hổ ca ca không ở đây, Tiểu Hổ nói nhỏ cho nghe nà, lại đây, áp lỗ tai lại đây.

Tựa như buổi sáng ngày hôm nay nè, bởi vì ngày hôm qua bị Hổ ca ca kéo lấy trị bệnh cả đêm, nên Tiểu Hổ không thể xuống giường được, nhưng Hổ ca ca chỉ cần một phát một liền ôm ta xuống giường, đưa ta đi xem cái gì mà gọi là cảnh đẹp buổi sáng.

Còn nói cái gì mà "Tiểu quỷ, mau dậy đi a, sáng sớm chim chóc có trùng ăn rồi kìa." [Tiểu Hổ nhại giọng Đại Hổ a=]]]

Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ không ăn trùng đâu, Tiểu Hổ ăn cá thôi. . . Còn có, Tiểu Hổ không phải điểu, là con mèo nhỏ mà. Là một con mèo nhỏ đáng thương bị Hổ ca ca đánh thức lôi đầu dậy đây này.

Đương nhiên, Tiểu Hổ không dậy nổi là sẽ không dậy đâu, ta mệt mỏi quá a!

Thế là ta nằm ì trên giường không chịu dậy.

"Tiểu quỷ! Nếu ngươi không dậy ta sẽ ăn ngươi cho mà xem!" Hổ ca ca nhào tới xốc ta lên không cho ta ngủ.

Nghe thấy chưa? Nghe thấy chưa? Hắn nói muốn ăn Tiểu Hổ con mèo nhỏ đáng thương kìa.

Meow ô ~~~~không nên ăn Tiểu Hổ!

Thế là ta cố gắng giãy dụa a giãy dụa, chợt thấy có chỗ không hợp lý, hắn không nhúc nhích nữa.

Meow ô ~~~~ hắn. . . cái đó lại cứng rồi. . .

"Tiểu quỷ, ngươi không muốn dậy phải không! Vậy chúng ta làm chuyện khác nha. . ." Hổ ca ca hôn ta nói.

Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ muốn ngủ!

Chỉ là. . . Hổ ca ca không phải nói muốn "Ăn" ta sao? Tại sao bây giờ lại biến thành ta giúp Hổ ca ca chữa bệnh?

Còn có còn có, còn có ngày hôm qua, Hổ ca ca bởi vì chọc ta sinh khí, cho nên nói cả ngày phải biến thành hổ cho ta ôm, cho ta sờ chíp bông thật dài trên người hắn mà.

Vốn Tiểu Hổ rất chờ mong, nhưng hôm qua trời vừa mới sáng Hổ ca ca liền biến thành người, ôm ta vào trong ngực sờ sờ, hắn thè lưỡi liếm tới liếm lui trên người ta mãi.

Meow ô ~~~~ không được ăn Tiểu Hổ!

Ngứa ngứa, chơi không vui gì hết.

Đẩy đẩy Hổ ca ca, hắn đã từng nói hôm nay sẽ không xằng bậy nữa.

"Tiểu quỷ, sao ngươi đẩy ta? !"

Meow ô ~~~~ hắn rống ta kìa. . .

Đó đó, nghe thấy chưa? Hổ ca ca hung hăng với ta kìa!

Ô. . . Bĩu môi, xoay người, ngồi xổm trên mặt tuyết vẽ vòng tròn a vòng tròn. . .

"Tiểu quỷ, ngươi đang làm gì vậy?" Hổ ca ca đi đến trước mặt ta hỏi.

Quay đầu, không để ý tới hắn nữa!

Hổ ca ca nằm phơi bày trên mặt tuyết, bụng hướng lên trên trời, cố tình để cho ta thấy chíp bông vừa dài vừa mềm của hắn. . .

"Ta thấy Huyễn Phong hay làm như vậy lắm nga, Tiểu Hổ vừa mới học xong đó." Nhìn nhìn chíp bông, Tiểu Hổ quyết định thương lượng với hắn một chút.

Đem mặt chôn ở trên bụng Hổ ca ca cọ cọ, nhìn thấy cái kia lại bắt đầu cứng nữa rồi.

Hắc hắc! Lần này Tiểu Hổ mặc kệ hắn, coi như là trừng phạt hắn dám hung Tiểu Hổ. . .

Chứng kiến khuôn mặt Hổ ca ca đỏ hồng, vui nha!

Đương nhiên, Tiểu Hổ không dám nói cho Hổ ca ca biết rồi.

"Tiểu quỷ, ngươi đang cười cái gì vậy?" Ngay lúc ta đang nghĩ này nọ, Hổ ca ca đã đi tới.

"Đâu có gì đâu." Ta vội lắc đầu phủ nhận.

Tiểu Hổ không ngu ngốc, đương nhiên sẽ không nói ta đang cười hắn.

"Không có mới là lạ, tới ăn cá, ta vừa đi bắt rất nhiều cá nè."

Meow ô ~~~~ có cá ăn có cá ăn có cá ăn!

"Không gọi chủ nhân và Huyễn Phong sao?" Bình thường đều là chủ nhân cùng Huyễn Phong ăn chung với bọn ta mà.

Đặc biệt là Huyễn Phong, vừa nghe có ăn là sẽ nhào đầu về phía trước.

"Bọn họ xuống núi rồi, bảo là muốn tìm một người bằng hữu cũ." Hổ ca ca đem cá đã nướng đưa cho ta.

Bằng hữu cũ? Chưa từng nghe chủ nhân nói có bằng hữu cũ nha!

Đến tối, đã thấy lão bằng hữu kia của chủ nhân rồi, bởi vì chủ nhân đem nàng đưa lên núi a.

Toàn thân nàng đều phủ một màu xanh lá, là một cô nương phiêu lượng a.

Thật kỳ quái, mặc dù Tiểu Hổ chưa bao giờ nhìn thấy nàng, nhưng, ánh mắt luôn bị nàng hấp dẫn lấy.

Nhưng mà nàng cũng đang cố lãng tránh Tiểu Hổ. Sao vậy nhỉ?

"Đương nhiên, bởi vì Su Su là loài cá Nam Hải mà." Huyễn Phong nghe được vấn đề của ta, thành thật trả lời.

Nguyên lai là một con cá, không biết cá Nam Hải cùng với cá trên Tuyết Sơn có  khác nhau không ha?

Thật muốn ăn thử xem như thế nào. . .

Meow ô ~~~~ nhưng mà, nàng dường như biết được Tiểu Hổ đang suy nghĩ cái gì nha, ở lại không được bao lâu liền đi mất tiêu rồi. . .

Kỳ thật Tiểu Hổ cũng không muốn ăn nàng đâu! Chỉ là muốn cắn thử một chút xem như thế nào thôi. . .

Cá Nam Hải thật keo kiệt mà, cắn một ngụm thôi cũng không cho. . .

Vẫn là Hổ ca ca tốt nhất, mỗi ngày đều bắt cá cho Tiểu Hổ ăn.

Dựa vào khuôn mặt Hổ ca ca, Tiểu Hổ dùng nước miếng liếm liếm rửa mặt cho hắn!

"Tiểu quỷ, ta đã làm chuyện gì tốt sao?" Hổ ca ca ngẩn ngơ hỏi.

"Hắc hắc. . ." Cười ngây ngô cười ngây ngô, Tiểu Hổ vẫn một mực cười ngây ngô.

Meow ô ~~~~ thích Hổ ca ca lắm luôn. . .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét