Pages

12/7/14

Cấm Luyến [18]

À, về cách xưng hô, giữa LTS và OTH thì ta sẽ để là anh và cậu, còn giữa LTS và Jacky là cậu và anh nhé ^^! Hiện tại ta vẫn chưa biết tính hướng của 2 anh (ai là công, ai là thụ) nên tạm thời ta sẽ phân chia vậy, sau này biết sẽ đổi lại sau.

--------------------

Chương 18


“Siêu!” Jacky một tay giữ lấy Lăng Tử Siêu cố gắng kiềm nén cơn giận của cậu.

“Tôi muốn giết hắn, hắn cư nhiên dám đối như vậy với Frank!” Lăng Tử Siêu hiểu nhầm ý của Ôn Tuấn Hiên thành ‘Frank không hi vọng anh lo lắng cho cậu ấy nên đã nói dối, bảo cậu là tự nguyện rời đi’

“Dừng lại!” Jacky gắt gao nắm chặt cổ tay cậu.

“Buông tay, tôi không thể cứ như vậy nhìn Frank bị người khác khi dễ!” Lăng Tử Siêu bị lửa giận nuốt trọng cơ thể nên không thèm xem ai vào mắt.

Muốn dập tắt lửa giận của cậu làm cho câu trở nên ngoan ngoãn, chỉ có duy nhất một phương pháp.

“Phóng…. Ô….” Đó là hôn.

Từ ngày Jacky nhận thức Lăng Tử Siêu liền phát hiện, cậu không khác gì một chú mèo Ba Tư.

Thời điểm bình thường rất đáng yêu, nhưng lúc sinh khí tuyệt sẽ giương nanh múa vuốt. Tuy nhiên, chỉ cần ngươi hống nó, nó sẽ rất ngoan ngoãn cho ngươi ngoạn.

“Bình tĩnh nào, đượng không?” Jacky xem thử hẳn là cậu đã có phần dịu xuống.

“Ân.” Tuy vẫn còn rất uất ức, thế nhưng, có người bình thường nào lại đi vuốt râu hùm bao giờ? Jacky chính là một quái lực nam a.

“Cậu ta là ai vậy?” Jacky nỗ lực muốn biết người nọ là ai một chút. Cậu ta không lẽ là người trước đây Lăng Tử Siêu đã mang về đó chứ?

“Frank, với anh là giống nhau, đều được tôi tìm thấy.” Lăng Tử Siêu chớp chớp mắt.

“Then?” Cơ bản là Lăng Tử Siêu bị người này cuốn hút đi.

“Ca ca cậu ta đến tìm, cậu ta cư nhiên lại chạy về đây.” Sau khi bình tĩnh trở lại, Lăng Tử Siêu ngược lại có thể hảo hảo suy ngẫm chuyện này.

“Frank chính là như vậy, vì không muốn phiền toái đến người sẽ chạy trốn…” Anh nhớ lúc đầu, Frank nói không muốn ăn ở không nhà anh nên chạy tới đây, muốn hỗ trợ quán bar. Thế nhưng… lại đem thân trao đổi thành một thương phẩm….

“Dù sao lúc trước cũng là như vậy, đã thành thói quen.” Nhớ lại khuôn mặt gượng cười vừa nãy của Frank, thanh âm mang thêm vài phần chua sót.

“So?” Vẫn như trước là một người kiệm lời.

“Cậu ta trước nhất sẽ ở lại nhà của tôi…” Lăng Tử Siêu nhìn Jacky, “bình thường tôi vẫn xem cậu ấy là em trai của mình…”

“Hảo.” Jacky gật đầu.

“Cám ơn anh.” Lăng Tử Siêu cảm động nhìn Jacky

“Phòng tôi cho cậu ấy.” Năm chữ.

“Kia, anh ngủ chỗ nào.” Tò mò hỏi.

“Ở ngoài.” Hai chữ.

“… Ở ngoài? Anh bên ngoài có nữ nhân sao?” Nói là suy nghĩ đơn giản lại có thể kinh doanh quán bar, hay chính là suy nghĩ phức tạp lâu lâu lại làm ra những hành động dở khóc dở cười.

“Không.” Tuy là như thế, Jacky cũng lười giải thích.

“…Anh nói nhiều hơn một chút được không?” Bất đắc dĩ, ngay cả cãi nhau cũng làm ầm lên.

“… không” Jacky nói, “Phải mở cửa rồi, Siêu thân yêu.”

“… Cái, cái gì, anh, anh vừa mới nói cái gì…” Lăng Tử Siêu giật mình nghĩ nghe nhầm. Mặt trời mọc đằng Tây sao?

“Thân yêu, Siêu thân yêu.” Muốn chọc cậu cười cũng có thể đấy.

“… Anh vẫn là câm điếc sẽ tốt hơn.” Hít mũi một cái, Lăng Tử Siêu chỉ có thể nói như vậy.

Jacky cười cười, thoạt nhìn, muốn tìm Ôn lớn nhỏ kia tìm hiểu một chút.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét