Pages

19/9/12

NTMMBTH [6]


Đệ Lục Chương

Meow ô ~~~~ đau đầu quá!

"Tiểu quỷ, ngươi không sao chứ?" Mở mắt ra, chứng kiến khuôn mặt Hổ ca ca lo lắng nhìn ta.

Nguyên lai ta đang nằm trong ngực Hổ ca ca a! "Meow ô ~~~~ đau quá ~~~~" đem mặt chôn ở trong ngực Hổ ca ca thút thít khóc.

"Lần sau sẽ không đau như vậy nữa." Hổ ca ca nói.

"Còn có lần sau? ! !" Meow ô ~~~~ muốn mệnh của mèo ta luôn ư! !

Vỗ vỗ đầu của ta, Hổ ca ca không nói nữa.

Meow ô ~~~~ có thể là ta nghe lầm a!

Tiếp tục nằm ở trên người Hổ ca ca, U-a..aaa. . . Đầu vẫn còn đau quá. . .thì ra sau  khi say tỉnh lại đầu sẽ đau như vậy.

Meow ô ~~~~ nhưng mà, rượu ngon thật đấy nha!

Ngủ tiếp một hồi, Hổ ca ca ôm ta đi ra ngoài.

Meow ô ~~~~ được ôm không cần đi đường cảm giác thật tốt!

Mặc dù thân thể vẫn còn rất đau. . .

"Ngôn Ngôn nha! Ngày hôm qua ngươi đánh ta đau quá a!" Còn chưa đi ra khỏi cửa, thanh âm trách cứ của Huyễn Phong đã văng vẳng bên tai rồi.

"Hừ! Tự ngươi chuốc lấy." Meow ô ~~~~ là thanh âm chủ nhân a.

Vừa ra khỏi cửa, đã chứng kiến Huyễn Phong ngày hôm qua bị chủ nhân đánh bay đến rất xa rất xa giống như con kiến dính lấy mật đường mà dính chặt trên người chủ nhân.

"Hôm qua Tiểu Hổ ngủ ngon lắm đúng không!"

Hắn cười có chút YY nhìn ta, làm mèo ta tức giận nga. Quyết định không để ý tới hắn nữa
.
[YY~ ý dâm, gian]

Meow ô ~~~~ nhìn nhìn chủ nhân, đi tới bên ta, chủ nhân bỏ qua Huyễn Phong đang một mực dính tại trên người, đối với ta cười thật ôn nhu , "Thân thể Tiểu Hổ vẫn ổn chứ?"

Sao ai cũng hỏi thân thể của ta có tốt hay không vậy? Thật kỳ quái ! Bọn họ đều biết thân thể ta hôm nay  không thoải mái sao?

Kéo kéo Hổ ca ca, muốn hắn thả ta xuống.

"Chỉ có chút mệt mỏi, còn có chút chút đau mà thôi." Nhào vào trong lồng ngực chủ nhân mà nhỏ giọng thút thít.

Meow ô ~~~~ thật lâu không có ôm chủ nhân.

Biến trở về hình mèo, loạn chơi xấu trên người chủ nhân.

Chủ nhân cười cười, trái lại còn hất tay của Huyễn Phong đang dính trên người hắn ra, vuốt ve ta đi vào trong phòng của người.

Tại sao mặt hai người phía sau đều giống nhau đen thùi lùi a?

Mặc kệ, tâm tình chủ nhân hình như rất tốt, vuốt ve ta còn thay ta gãi gãi mao.

Meow ô ~~~~ thật thoải mái !

Cả ngày hôm nay ai cũng ôm ta, trước là Hổ ca ca, sau mới là chủ nhân, tiếp theo nữa là Huyễn Phong.

Chủ nhân ôm lâu nhất, Huyễn Phong nhìn chướng mắt, mới ôm lấy ta.

Meow ô ~~~~ hắn bị chủ nhân trừng rất lâu đây này!

Hổ ca ca không dám giành ta cùng chủ nhân, nhưng khi Huyễn Phong đang ôm ta, thoắt cái Tiểu Hổ đã nằm trong ngực Hổ ca ca rồi.

Huyễn Phong hình như rất sợ Hổ ca ca, vừa nhìn thấy hắn đến, thân thể sẽ không ngừng phát run.

Tại sao ?

Vốn dĩ ta cũng rất sợ Hổ ca ca, nhưng mà khi sau này ở chung rồi thì không sợ nữa.

Chủ nhân thì vì năng lực cường đại, cho nên cái gì cũng không sợ. Chủ nhân không sợ Hổ ca ca khả năng cũng vì một nguyên nhân khác là bởi vì hắn vẫn luôn cho rằng Hổ ca ca là mèo. . .

Nhưng kỳ thật chỉ cần cùng Hổ ca ca ở chung một hồi sẽ phát giác hắn là một con hổ rất tốt.

Tại sao Huyễn Phong vẫn luôn sợ Hổ ca ca?

Meow ô ~~~~ Tiểu Hổ muốn bọn hắn ở chung với nhau thật tốt! Muốn cho Huyễn Phong biết rõ Hổ ca ca là một con hổ tốt!

Kế hoạch của ta nè, trước tiên lúc ăn cơm sẽ cho bọn hắn ngồi cùng một chỗ, sau sẽ làm như không có việc gì kéo lấy Hổ ca ca đi tìm Huyễn Phong chơi.

Hắc hắc! Như vậy nhất định sẽ thành công.

-----

Meow ô ~~~~ đều đã qua rất nhiều ngày rồi, tại sao vẫn như vậy chứ?

Huyễn Phong chẳng những không cải thiện thói quen sợ Hổ ca ca, hình như càng lúc càng sợ đây này!

"Hổ ca ca, tại sao Huyễn Phong lại sợ ngươi như thế?" Buổi tối lúc ngủ, cuộn tròn người trong ngực Hổ ca ca ta hỏi.

Hổ ca ca hôn ta, "Ta làm sao biết được!"

Meow ô ~~~~ ngay cả Hổ ca ca cũng không biết sao? Vậy ngày mai Tiểu Hổ đến hỏi chủ nhân là tốt rồi.

"Tiểu quỷ, thân thể của ngươi đỡ hơn chút nào chưa?" Hổ ca ca lại hôn ta.

"Ưm! Hết đau rồi." Tiểu Hổ ngơ ngác trả lời.

Meow ô ~~~~ Hổ ca ca đang sờ ta a!

"Chúng ta tiếp tục chữa bệnh nữa nha!" Hổ ca ca tà tà nói.

Chữa bệnh? A! Chủ nhân có nói với ta đây là phương pháp duy nhất chữa bệnh cho Hổ ca ca.

Meow ô ~~~~ chỗ đó của Hổ ca ca lại cứng nữa rồi!

"Hổ ca ca biến trở về hình hổ làm tiếp được không?" Thật nhớ nhung chíp bông ấm áp của Hổ ca ca a!

Hổ ca ca chần chờ, mặt bày ra bộ dáng thối thối.

"Vậy thì. . . để bữa sau làm tiếp vậy. . ."

Meow ô ~~~~ không làm sao?

Còn muốn hỏi lại Hổ ca ca, ai biết hắn đã xuống giường đi ra ngoài rồi. . .

Meow ô ~~~~ tức giận rồi sao?

Chủ nhân sau khi nghe được vấn đề của ta, một hồi cười to, xoa xoa đầu của ta, "Tiểu Hổ ngoan, Hổ ca ca của ngươi không có chuyện gì đâu."

"Hắn không phải đang tức giận sao?"

"Không phải đâu! Hắn chỉ là. . . Chỉ là. . . Ai! Ta cũng không rõ lắm! Dù sao hắn không có việc gì là được rồi, đúng hay không?"

Ngẫm lại chủ nhân nói rất có đạo lý, gật gật đầu, hỏi lại vấn đề thứ hai "Vậy thì tại sao Huyễn Phong lại sợ Hổ ca ca như vậy?"

Chủ nhân nghĩ nghĩ, "Không thể nào, Huyễn Phong vốn là một con hồ ly, không có lý do sẽ sợ Đại Hổ là một con mèo nha!"

Nguyên lai là hồ ly, quả nhiên a.

"Chủ nhân, Hổ ca ca là con hổ đó!" Ta hảo tâm uốn nắn ý nghĩ trong đầu chủ nhân.

Nhưng người lại khoát khoát tay, "Tiểu Hổ thật ngốc, Đại Hổ rõ ràng giống ngươi đều là mèo, tuyệt đối chắc chắn không phải hổ."

Haiz! Xem ra trên núi này có hai cái đồ đần mãi vẫn không biết phân biệt đâu là hổ đâu là mèo thực sự nga!

Một là chủ nhân, một người khác là Hổ ca ca.

Hắn đến bây giờ vẫn còn tưởng rằng ta là hổ.

"Vậy trước kia chủ nhân là con gì?" Tiểu Hổ rất tò mò!

"Ta? Ta cũng không biết nữa!" Dường như chủ nhân sa vào khốn cảnh rồi, người bĩu môi nói, "Ta đã quên. . ."

1 nhận xét: