Pages

29/9/12

Cấm Luyến [8]

Chương 8


Ôn Tuấn Chí xâm lược khiêu khai hàm răng Ôn Tuấn Hiên ra, bá đạo quấn mút đầu lưỡi cậu.

Cơ thể như là đang bay lơ lửng, Ôn Tuấn Hiên thỏa mãn chìm sâu trong nụ hôn của ca ca, đầu lưỡi ranh mãnh cố ý bắt chước theo động tác của ca ca, như có như không câu dẫn anh.

Thẳng đến khi hai người hít thở không thông, mới lưu luyến rời đi đối phương.

Hai má ửng hồng, hơi thở dồn dập, hai mắt vốn dĩ thanh lệ trở nên ướt át, giống như nước mắt chỉ trực chờ trào ra....Cậu có biết bộ dáng cậu hiện tại ra sao không?.... Ôn Tuấn Chí nghĩ, cậu nhất định là không biết mình có bao nhiêu phần hấp dẫn, giống như một con bướm bay thấp thoáng dưới ánh sáng mị hoặc, để được nhìn Ôn Tuấn Hiên như thế này, anh sẵn sàng chấp nhận rời bỏ linh hồn của mình.

Giờ đây, trong đầu hai người cũng không có ý nghĩ quan hệ huyết thống là gì, mà trong mắt chỉ còn lại hình bóng của đối phương.

Có cố dứt ra cũng không được, Ôn Tuấn Chí lần thứ hai cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ như hoa hồng của Ôn Tuấn Hiên.


Theo đường cong của cái cổ quyến rũ chậm rãi hôn xuống, đem nút áo trở ngại cắn mở, hai bàn tay kéo áo ngủ Ôn Tuấn Hiên ra, tiếp tục hôn xuống dưới...

"A..." Ôn Tuấn Hiên từ lâu đã không còn lý trí, trong đầu duy chỉ còn một ý niệm, cậu muốn ca ca ôm cậu....  Ca ca rất ấm.... Uất ức trong lòng theo đó cũng được sưởi ấm.

Ôn Tuấn Chí gặm cắn mút lấy một đầu hoa tâm hồng sắc xinh xắn, một tay vân vê đầu còn lại theo đó khẽ cứng lên, rồi liếm xuyến xuống vùng cấm địa cuối cùng.... Ôn Tuấn Hiên cảm thấy có gì đó ấm áp, mềm mềm đang di chuyển xuống phía dưới... Thẳng đến khi... Lý trí cậu quay trở lại...

"A... Không thể... Không..." Cảm thấy tay Ôn Tuấn Chí đang vuốt ve phân thân bán ngạnh chính mình, Ôn Tuấn Hiên không nhịn được xấu hổ lên tiếng ngăn cản, "A... Không...Được..."

Không mảy may để ý tới cự tuyệt của Ôn Tuấn Hiên, Ôn Tuấn Chí càng ra sức dùng tay khơi mào dục vọng của cậu, nhận thấy được cây non [cái mà ai cũng bk là cái đấy =))))] trong tay từ từ cứng rắn đứng thẳng lên, anh không nhịn được hiện lên một mạt tươi cười.

"Mau dừng...." Đối mặt với loại khiêu khích trực tiếp này, Ôn Tuấn Hiên thật chịu không nổi, cậu cảm giác như chỉ cần một khắc không cẩn thận liền sẽ bị chệch khỏi quỹ đạo ngay lập tức.

"Nếu em hy vọng anh dừng...." Ôn Tuấn Chí cố ý cúi người bên tai Ôn Tuấn Hiên nói, hơi thở nóng ấm tỏa ra làm cậu mẫn cảm run lên một cái.

"Anh liền dừng lại thôi...." Cảm thấy bàn tay ca ca buông ra dục vọng chính mình sắp giải phóng, Ôn Tuấn Hiên không được tự nhiên xoay xoay cơ thể.

Cậu nghĩ muốn được giải phóng...rất muốn... Hai mắt cậu đẫm lệ nhìn ca ca ánh mắt thâm trầm...

Nhìn thấy khát vọng trong mắt Ôn Tuấn Hiên, Ôn Tuấn Chí lần thứ hai đặt tay lên phân thân cậu vuốt ve.

"Ân..." Ôn Tuấn Hiên cắn môi, nỗ lực đem chính mình đẩy hướng về phía ca ca. Trong đầu trống rỗng chỉ còn lại ý nghĩ muốn được giải phóng.

"Chậm một chút...." Vừa nghĩ đến cậu đã từng trước mặt nam nhân khác lộ ra nét mặt này, trong lòng Ôn Tuấn Chí phi thường khó chịu. Tựa như bị người ta thật mạnh đả kích một cái.

Gợi lên một cái tươi cười lãnh khốc, Ôn Tuấn Chí lại cố tình dừng lại. Anh muốn nhìn càng nhiều biểu tình, anh muốn xem những nét mặt của cậu mà chỉ có anh mới có thể thấy.

"Ân....?" Ôn Tuấn Hiên khó hiểu nhìn ca ca.

"Muốn anh tiếp tục không?..." Ôn Tuấn Chí thấp giọng hỏi.

Chỉ thấy Ôn Tuấn Hiên ánh mắt mờ mịt nhìn anh... Rồi khuôn mặt trở nên đỏ ửng, khẽ cắn môi gật đầu.

"Được..." Ôn Tuấn Chí tách hai chân gầy yếu của Ôn Tuấn Hiên ra, đem chính mình kẹp chính giữa, tay trái lướt qua đầu đệ đệ, hướng tủ đầu giường cầm lấy chai vaseline. [o.O nghe đồn cái này sữa dưỡng trắng da, ta ko bk nó còn công dụng khác :))]

Đem kem vaseline có tác dụng bôi trơn cẩn thận xoa lên lỗ nhỏ chính giữa.


"Anh đi vào...." Ôn nhu nhìn khuôn mặt đệ đệ.

"Ân..." Ôn Tuấn Hiên cũng chăm chú nhìn ca ca.

Cảm nhận được dục vọng cương lớn của ca ca thật sâu tiến nhập vào cơ thể, trong lòng Ôn Tuấn Hiên có loại cảm giác được lấp đầy. Cùng với những lần trước đây cảm giác không giống nhau, không hề thấy mình dơ bẩn, hay ô uế, ngược lại, cậu cảm thấy thích cảm giác này.... Được ca ca tiếp nhận, được ca ca yêu thương, nước mắt mừng rỡ chậm rãi chảy ra.

"Rất đau sao?" Ôn Tuấn Chí thấy đệ đệ khóc, lý trí cố gắng kìm hãm dục vọng. Anh dừng tất cả động tác lại, thậm chí nghĩ muốn đem chính mình rút ra, "Xin lỗi..."

"Không...." Ôn Tuấn Hiên khe khẽ nói, "Không đau... Không cần phải nói xin lỗi... Đừng rời em..."

Như là quan sát đệ đệ có hay không nói dối, Ôn Tuấn Chí tha thiết nhìn sâu vào ánh mắt lóe sáng của đệ đệ.

"Hiên..." Ôn Tuấn Chí tiếp tục, nhưng chỉ cần đệ đệ hiện ra một tia thần tình đau khổ, anh liền dừng lại.

"Ca... Ca.... A a...." Theo tốc độ ca ca nhanh dần, Ôn Tuấn Hiên rên rỉ ngày càng lớn.

"Hiên... Hiên của anh..." Bên trong lỗ nhỏ, ấm nóng, co rút thít chặt càng nhanh, Ôn Tuấn Chí ở sâu trong cơ thể Ôn Tuấn Hiên bắn ra dịch thể bạch trọc.

"Chí... Ca..." Đồng thời phân thân Ôn Tuấn Hiên cũng được giải phóng.

Ôn Tuấn Chí ôm lấy Ôn Tuấn Hiên đã thấm mệt, nhìn đệ đệ lộ ra tươi cười thỏa mãn đi vào giấc ngủ.

"Ở trước mặt anh, em không cần phải che giấu bản thân mình..." Hôn một chút lên đôi môi sưng hồng của Ôn Tuấn Hiên, Ôn Tuấn Chí cũng ngủ thiếp đi.

______
Ká: Mọi người thấy thế nào :3 không cao trào, không hưng phấn nhưng dễ thương nhỉ :))) H lãng mạn =)))))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét